Ông Xã Là Chiến Thần
Phát ca cười một tiếng trào phúng, lão ta chợt lấy từ trong túi ra một khẩu súng nhỏ, hướng về phía tên vệ sĩ mới vừa rồi gõ cửa phòng Tạ Miên ‘Phanh ‘ một tiếng bắn tới!
Trên đầu tên vệ sĩ ấy có thêm một lỗ máu, ngã trên đất chết đi!
Lê Thúy ngồi ở chỗ đó có thể thấy thi thể chết không nhảm mắt kia, cô ấy bỗng nhiên trợn to tròng mắt, theo bản năng muốn sao kêu lên, Lâm Ngọc Linh vội vàng đưa tay ngăn chặn miệng của cô ấy.
Trong lòng bàn tay của cô rịn ra một lớp mồ hôi mỏng, tim đập như muốn phá tung lồng ngực, bây giờ cô chỉ sợ chính là Tạ Miên không ngăn được, mang hai người bọn họ ra.
Cũng may, Tạ Miên cũng không có ứng phó quá tệ như cô đã tưởng, cô ta mắng một tiếng: “Bệnh thần kinh, dám giết người trước mặt tôi, thật xui xẻo!”
Nói xong, cô đưa tay muốn đóng cửa lại, nhưng còn chưa đóng lại, Phát ca đột nhiên đưa tay ngăn lại, “Tạ tiểu thư, khoan đã, cho thuộc hạ của tôi một phút, chúng tôi kiểm tra xong không có nhà báo mà chúng tôi đang tìm, cô đóng cửa cũng không muộn nha!”
Sắc mặt Tạ Miên hiện lên vẻ không kiên nhẫn, “Ông muốn cái gì? Chẳng lẽ có ai vào đây hay không tôi lại không biết rõ hơn ông sao? Tôi không thấy bất kỳ nhà báo nào!”
Phát ca cười cực kỳ tà tứ: “Tạ tiểu thư nếu như cô không phối hợp, cũng đừng trách tôi không khách khí xông vào!”
Tạ Miên không bị lão ta hù dọa chút nào, ngả ngớn ‘Nga’ một tiếng: “Vậy ông liền thử nhìn một chút”
Ngay sau đó, trong phòng bao Tạ Miên cùng bạn bè cô ấy toàn bộ đều từ trên ghế salon đứng dậy, mười mấy người cùng nhau đi tới sau lưng Tạ Miên, làm núi dựa cho cô ta, bất thiện nhìn Phát cat Sắc mặt Phát ca trầm xuống, ông ta có kiến thức rộng, biết được Tạ Miên trừ bối cảnh gia đình bên ngoài còn có thân phận là thủ trưởng phu nhân tương lai nên biết không ít nhân vật lợi hại, những người bạn này của cô ta địa vị gia đình mỗi một người ở trong xã hội đều có địa vị nhất định!
Nếu như ông ta đắc tội bọn họ, thật sự không có chỗ nào tốt!
Tạ Miên cười trào phúng một tiếng, cô ấy ung dung móc ra điện thoại di động từ trong túi: “Phát ca, ông cho rằng ông có thể chỉ đạo người khác sao? Chúng ta cũng mang thủ hạ đang ở bên ngoài quán bar đấy, có muốn để họ đi vào so cao thấp hay không!”
“Tạ tiểu thư, chúng ta thật không thù oán gì, cần gì phải xé rách da mặt như vậy, tổn thương hòa khí chứ?” Đảo mắt, Phát ca đã thay đổi thái độ.
Tạ Miên biểu tình kiêu căng, trấn định nói: “Vốn dĩ tôi cũng không muốn làm như vậy, Phát ca cho người vào phòng bao của tôi lục soát là không cho tôi mặt mũi, dẫu sao ông cũng là một nhân vật lớn cũng không dùng đầu óc suy nghĩ thật kỹ, tôi dám giấu người trước mặt ông sao?”
“Nói cũng phải!” Trên mặt Phát ca hiện lên nụ cười vẻ lấy lòng, sau đó ra lệnh.
một tiếng: “Tất cả mọi người mang thi thể đi toàn bộ đều rút lui!”
Vì vậy, bọn vệ sĩ nâng thi thể đàn ông người đàn ông đã bị bản chết kia lên, hỏa tốc đích rút lui Phát ca lại nói thêm cùng Tạ Miên mấy câu, liền cũng rời đi, cho đến khi cửa phòng bao được đóng lại, trong lòng Lâm Ngọc Linh mới an tâm để trở lại.
Cô cùng Lê Thúy lập tức xụi lơ ở trên mặt đất, Lê Thúy bởi vì sợ hãi, bưng kín mặt mũi nghẹn ngào khóc ra thành tiếng.
“Lâm Ngọc Linh, cô nhanh lên một chút đi ra khỏi đây!”
Tạ Miên cũng không để ý có bẩn hay không, vội vàng đưa tay đỡ cô từ sau ghế salon ra ngoài.
Ngưng mắt nhìn vết thương trên cánh tay.
Lâm Ngọc Linh vết máu vô cùng chói mắt, Tạ Miên khẩn trương để cho bạn cầm hòm thuốc tới, phân phó nói: “Bây giờ nhân viên và bọn Phát ca còn chưa rút lui, không thể lập tức mang cô đi gặp bác sĩ, trước hết cô cứ nhịn một chút.”
Lâm Ngọc Linh đối với Tạ Miên có cái nhìn khác xưa, cô cảm kích nói, “Hôm nay…
Cảm ơn cô!”
“Nói lời ngu ngốc gì vậy!” Tạ Miên đỡ cô ngồi lên trên ghế salon, tự mình tới giúp cô thoa thuốc: “Tôi biết lời tôi nói với cô lúc trước cô sẽ không tin tưởng tôi chân thành, bất quá tôi sẽ cố gắng chứng minh cho cô thấy tôi là thật lòng muốn làm bạn với cô!”
Nghe vậy, trong lòng Lâm Ngọc Linh hiện xuất hiện sự ưu tư khác thường, đối với thái độ của Tạ Miên lại lộ vẻ xúc động.