Ông Xã Là Chiến Thần

Chương 344




Nhưng bây giờ, bất cứ điều gì liên quan đến Lâm Ngọc Linh đều có thể là ngoại lệ của anh, “Không thể kiểm soát nữa rồi, đã hứa sẽ bảo vệ em đến hết một đời, anh nửa điểm cũng không cảm thấy có gì sai trái”

Lâm Ngọc Linh mím môi đỏ mọng, trong ánh mắt tràn đầy sự cảm động.

“Đến đây, cô dâu quay đầu lại, hôn nhẹ vào má chú rể, đối diện nhìn nhau thâm tình một chút” Nhiếp ảnh gia ở phía trước tự mình sắp xếp.

Lâm Ngọc Linh làm theo những gì anh ta nói, đôi mắt cô như chứa nước, dịu dàng, trong veo hiện lên trước mặt Chu Hoàng Anh.

Cô nhẹ nhàng nói: “Cảm ơn anh đã giúp em thực hiện ước mơ này!”

Trái tim của Chu Hoàng Anh từng lớp từng lớp bị hạ gục, anh chân thành nói với cô: “Vợ à,việc chuẩn bị tổ chức hôn lễ như này có thể mất rất nhiều thời gian. Bộ ảnh cưới này là điều duy nhất anh có thể làm cho em vào lúc này, đợi đến khi tất cả mọi thứ đã xong xuôi, anh bảo đảm sẽ bù đắp cho em một đám cưới khiến tất cả phụ nữ trên thế giới phải ghen tị! “

Đôi mắt của Lâm Ngọc Linh có chút đỏ lên: “Điều này đã khiến em rất vừa lòng rồi.

Vốn dĩ việc có anh xuất hiện trên thế giới này đã là điều tuyệt vời nhất rồi!”

“Được rồi, còn một kiểu cuối cùng nữa làm phiền chú rể hôn cô dâu.”

Ngay khi yêu cầu của nhiếp ảnh gia vừa kết thúc, Chu Hoàng Anh đã nhẹ nhàng nhìn về phía gương mặt của Lâm Ngọc Linh, môi chạm nhẹ vào đôi môi đỏ mọng của cô.

Một vài chiếc lông vũ màu trắng trên trần nhà rơi nhẹ xuống, như làm nền cho hai người họ, thật sự quá đẹp rồi!

Nhiếp ảnh gia nhanh chóng chụp.



khoảnh khắc đó, hài lòng nói: “Được rồi, buổi chụp hình đã kết thúc rất hoàn hảo, vất vả cho hai vị rồi, có thể nghỉ ngơi được rồi!”

Không có ai đáp lại anh ta.

Anh tò mò ngẩng đầu nhìn lên, thì thấy Chu Hoàng Anh đang nắm tay Lâm Ngọc thôi, Linh, hôn sâu với dáng vẻ vô cùng bá đạo.

Quả nhiên tiểu biệt thẳng tân hôn này chỉ những cặp vợ chồng trẻ mới có!

Nhiếp ảnh gia lắc đầu bất lực, cũng may là ảnh chụp cũng được không ít rồi. Anh ta cũng không muốn làm phiền thêm, đang định rời đi để cho hai người họ có cơ hội được riêng tư, thì nghe thấy âm thanh “cạch” một tiếng, cánh cửa đã mạnh mẽ bị đẩy ra.

Nhiếp ảnh gia không tránh được vẻ ngạc nhiên, đây không phải hai người phụ nữ vừa mới tranh cãi cùng Chu Hoàng Anh và Lâm Ngọc Linh lúc nãy sao?

Sở Nhược Phi và Tạ Miên ngay khi vừa bước vào cửa bắt gặp cảnh hôn này, mặt cả hai người trên bỗng đỏ lên như màu gan lợn, hơi thở cũng dần trở nên dồn dập.

Nghe thấy tiếng động này, Lâm Ngọc Linh nghiêng người về phía sau nhanh chóng và thoát khỏi vòng tay của Chu Hoàng Anh.

“Đứng trước một nơi công cộng như này mà lại cùng nam nhân thân mật như vậy.

Người phụ nữ như cô quả là không biết xấu hổi” Sở Nhược Phi mở miệng la mắng.

Sắc mặt của Chu Hoàng Anh tối sầm lại, bảo vệ Lâm Ngọc Linh đang ở phía sau: “Mẹ, chuyện này là do con chủ động, lế nào ý mẹ măng nhiếc con cũng là một kẻ vô liêm sỉ sao?”



“Hoàng Anh, anh …” Sở Nhược Phi bị chọc giận đến nghẹn lời.

Chu Hoàng Anh với chuyện này mười phần thoải mái: “Còn có chuyện gì nữa không? Lâm Ngọc Linh bảo cô ấy đói rồi, con sẽ đưa cô ấy đi ăn cơm. Bởi vì mẹ không thích cô con dâu này, vậy nên con sẽ không mời mẹ cùng đi ăn cơm nữa.”

Nói xong, anh nắm lấy tay Lâm Ngọc Linh đi về phía cửa.

“Cả hai đứng lại hết cho tôi!” Sở Nhược Phi nghiêm nghị nói, bà nắm lấy tay Tạ Miên đi tới trước mặt hai người bọn họ, mím môi tỏ vẻ khinh thường: “Không phải cùng nhau đi chụp ảnh cưới sao? Dù sao cũng chưa có kết hôn, thêm một người nữa cũng chẳng có vấn đề gì ?

Bà ta cố tình chọc tức bọn họ, đứng ngay trước lối vào hét lớn: “Chuyên gia trang điểm đâu! Hãy đi trang điểm thật xinh đẹp cho.

Miên Miên nhà chúng tôi, để con bé cùng tham dự, tôi không tin con bé lại kém hơn con gà xấu xí kial”

Tạ Miên tạm thời không muốn tham gia, đang làm cái gì đây? 3P à ?

Hành vi vô lý này khiến sắc mặt của Lâm Ngọc Linh trở nên vô cùng khó coi: “Bác gái, bác đừng ức hiếp người khác quá đáng!”

“Sao nào, nhìn dáng vẻ này của cô mà còn muốn dạy dỗ tôi cái gì? Đến đây, cái gì cần đến thì sẽ phải đến thôi, tôi sẽ chờ xem cô có thế động đến một ngón tay của tôi không.” Sở Nhược Phi cơ thể có chút run rẩy, khiêu khích nói.

“Mẹ, mẹ có thể đừng làm loạn nữa được không!”

Ngay cả Chu Hoàng Anh cũng không chịu nổi nữa, trong lời nói của anh tràn đầy sự tức giận.

“Lẽ nào mẹ nói sai sao? Không có giấy chứng nhận kết hôn thì việc kết hôn này chỉ là sự hứng thú nhất thời mà thôi. Con có thể chụp ảnh cưới chung với loại phụ nữ này, vậy thì cùng Miên Miên chụp ảnh cũng không thành vất mà? Vừa hay gần đây trong nhà ta vẫn còn chỗ trống trên tường. Mẹ sẽ cầm chúng về, treo hết lên nơi dễ thấy nhất ”.