Ông Xã Là Chiến Thần
Lâm Ngọc Linh bất lực mà lè lưỡi ra một cái, sau đó cô trêu chọc anh: “Người đàn ông khó dỗ dành!”
Xem ra sau khoảng thời gian đó cô ta thật sự to gan hơn nhiều rồi đấy! Cô dám nói anh như thế sao?
Vốn dĩ Chu Hoàng Anh còn muốn thừa cơ hội này để cho Lâm Ngọc Linh dỗ dành anh lâu hơn một chút nữa, nhưng khi anh nhìn thấy được cô không có sự kiên nhẫn đó nên anh đã chuẩn bị đứng dậy.
Nhưng khi anh chưa đứng dậy nữa thì cánh tay của Chu Hoàng Anh đã nâng cái căm hơi cúi xuống của cô lên, cái yết hầu gợi cảm đó cử động nhẹ một cái, sau đó giọng nói trầm thấp vang lên: “Lâm Ngọc Linh, để cho anh dạy em làm sao để dỗ dành một người đàn ông!
Lời vừa dứt thì anh liền cúi đầu xuống mút lấy đôi môi đỏ mịn màng đó, nhưng lời cô vừa muốn nói đều bị anh chặn lại cả rồi!
Thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ trong chớp mắt thôi thì một tháng đã trôi qua rồi Vốn dĩ ngày tháng còn nóng nực oi bức đó đã dân dần thay đối sang sự mát mẻ do sự thay đổi của các mùa.
Đương nhiên những thứ đã thay đổi trong suốt tháng đó không chỉ có thời tiết, mà còn có Lâm Ngọc Linh nữa.
Với chứng cứ đầu tay mà cô lấy được ở quán bar vào trước đó, các cảnh sát đã thành cô bắt được những cô gái bao đã bị truy nã từ rất lâu trước đó, hơn thế nữa cô còn dựa vào đó và tìm ra được căn cứ điểm của bọn họ và nhất cử bốc cả gốc lẫn rễ của bọn họ.
Đây cũng được xem là đã giúp cho bộ công an một việc rất lớn rồi Ở trong bản tin truyền hình báo cáo thời sự nối tiếng kia, cảnh sát còn cố tình giành thời gian ra để cảm ơn đài truyền hình, cảm ơn cả Lâm Ngọc Linh nữa.
Nhưng bởi vì bị giới hạn về thời gian và tuy răng ống kính có Lâm Ngọc Linh xuất hiện chỉ có một góc nghiêng của gương mặt, nhưng cô đã nhận được không ít lời khen thưởng và bình luận tốt. Trong lòng của cô không hề có một chút oán trách gì cả, dù sao đi chăng nữa cô đã cảm thấy rất kiêu ngạo vì cô có thể làm ra một vĩ đại đến mức như vậy.
Dưới sự dẫn dắt của lãnh đạo, Lâm Ngọc Linh còn đăng ký một tài khoản Facebook, còn đặt tên là “Bé Ngọc Linh nuôi chí lớn dắt đại thần về nhà”.
Và đương nhiên vị đại thần đó chính là Chu Hoàng Anh của nhà cô rồi Khi Lâm Ngọc Linh cảm thấy chán nản thì cô sẽ ngắm nhìn tốc độ tăng người theo dõi với tốc độ rùa bò của cô, đôi khi cô còn đi đến phần bình luận của bài đăng Chu Hoàng Anh để lướt và tăng thêm một số lời bình luận tốt cho anh.
Từ trước đến nay Chu Hoàng Anh đều không mấy gì hứng thú với những thứ vui chơi điện thoại như vậy, anh đăng ký một tài khoản như vậy hoàn toàn là vì anh là thủ trưởng, anh cần phải dùng phương thức này để giao lưu với mọi người. Tuy răng anh rất ít cập nhật dòng thời gian, nhưng lượng người theo dõi của anh không hề ít ỏi hơn các ngôi sao nổi tiếng một tý nào cả Sau khi bận rộn ở đài truyền hình suốt cả buổi trời, cuối cùng Lâm Ngọc Linh cũng có thể tan ca rồi.
“Lâm Ngọc Linh, tối hôm nay ai cũng khá rảnh rỗi đấy, một lát nữa chúng ta đến nhà i hàng ăn bữa tối đi!” Tiểu Thúy ngồi ở bên cạnh cô chủ động mời cô.
“Không cần đâu, tôi còn có một chút việc nữa, mọi người đi ăn đi!” Lâm Ngọc Linh vừa dọn dẹp đồ đạc vừa uyển chuyển từ chối.
Đôi mày đen của Tiểu Thúy nhướng lên một cái, cô ta không sợ hãi gì cả, cô trực tiếp 1o gan mà trêu đùa cô: “Ồ hối Thông thường những đồng chí không cùng với các cẩu độc thân khác đi ăn là sẽ có hẹn với người tình!
Xem ra bé Ngọc Linh nhà chúng ta biết yêu rồi đó nhỉ”
“Suyt, đừng nói bậy nói bại”
Do Tiểu Thúy đang nói đùa thật nên cô ta không hề để ý thấy được sự hoảng loạn che giấu dưới ánh mắt của cô, cô ta còn tiếp tục chọc cười rãng: “Xấu hổ rồi à? Tôi nói cô cũng đến độ tuổi cần phải yêu đương rồi, gặp được một người thích hợp thì cứ đi theo con tim mình đi! Tôi thấy này anh Thành đó cũng khá quan tâm đến cô đấy, anh ta lại ưu tú..”
Lâm Ngọc Linh liền lấy bút gõ đầu của cô ta một cái: “Cô ở đó nói nhảm nữa đi, lần sau tôi không giúp cô trốn về sớm đâu!”
Tiểu Thúy vừa chuẩn bị xin tha thứ thì lúc này cánh cửa của văn phòng làm việc đột nhiên bị đẩy ra, là người chọn bản thảo ở phòng ban bên cạnh ~ bà Ngô bước vào.
Bình thường bọn họ không hề có giao tiếp gì với lại đám người chọn bản thảo ở phòng kế bên đó, hiếm có lắm mới có được một lần bà †a đến tìm bọn họ.
“Bà Ngô, nhìn mặt của bà giống như là bà muốn công bố chuyện gì vậy đấy?”
Tiểu Thúy hét to lên với cảm giác khó hiểu của cô ta.
Bà Ngô lướt nhìn bọn họ một cái, mặt của bà ta nở một nụ cười vui mừng. Kế đến bà ta thần bí mà lấy mấy bịch kẹo cưới lớn từ phía sau lưng của bà ta ra: “E hèm! Tôi đến đây để chia sẻ cho các cậu cái này đấy!”
Khi nghe thấy thế, tất cả mọi người đều ồ ạt bu đến chỗ của bà ta.
Trên mỗi một bình kẹo cưới đó đều có in hình, và không phải là phái nữ trong cặp đôi đang rất thương yêu lẫn nhau đó chính là bà Ngô sao?
“Quáo! Bà Ngô đây là sắp kết hôn rồi đấy àt” Tiểu Thúy như phát hiện ra một chuyện rất mới lạ và cảm thấy chấn động mà hỏi rằng.