Ông Xã Là Chiến Thần

Chương 224




Lâm Ngọc Linh nhếch môi, ánh mắt sâu xa nhìn bọn họ.

Từ trong lời bọn họ, có thể biết được mấy người đó hoàn toàn chưa từng xem cuộc thi đó Đối với những người bản lĩnh chỉ biết khoe khoang miệng mồm không hề biết bất kỳ chuyện gì, cô cần gì phải tranh cãi chứ? Chỉ là lãng phí nước bọt mà thôi.

“Các cô có thể tùy ý mà hiểu lầm tôi, cũng có thể suy nghĩ tùy thích, dù sao tôi cây ngay không sợ chết đứng. Đương nhiên nếu các cô cảm thấy cuộc thi này không công bằng, cũng có thể tùy thích đi tìm giám khảo để gây rối”

“Giờ học sắp bắt đầu rồi, các cô là thiên kim đại tiểu thư có thể không cần lên lớp, nhưng tôi không có thời gian chơi đùa với các cô, tránh ra!”

Lâm Ngọc Linh lạnh lùng đẩy vai bọn họ ra, nhanh chóng rời đi.

Mã Tô và Trần Ái Như ngơ ngác sững sờ tại chỗ, trong thời gian ngắn không hề phản ứng lại “Ê này, con điểm kia! Cô đứng lại cho tôi..”

Mã Tô không tự tin hét một tiếng trong cổ họng, Lâm Ngọc Linh đương nhiên không hề phản ứng lại lời cô ta nói, tiếp tục đi về phía trước.

Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, mỗi người đều nhìn thấy sự không tự tin ở đối phương. Trên thực tế thì cho dù Lâm Ngọc Linh quay lại, bọn họ cũng không biết phải đáp lại cái gì.

“Không được! Tuyệt đối không thể uổng phí bỏ qua như vậy, từ nhỏ đến giờ tôi chưa từng phải chịu đựng loại tức giận này!” Mã Tô không nuốt trôi, không ngừng giậm chân tức giận.

“Vậy chúng ta phải làm sao đây? Con ả này cũng không biết học bản lĩnh ở đâu ra, bây giờ khí thế rất đáng sợ!” Trần Ái Như càng thêm mắm thêm muối hỏi dò.

“Hai người chúng ta đối phó không nổi cô 1a, tôi không tin cô †a không sợ sự châm ngòi thổi gió của đại chúng!” Mã Tô vừa nói vừa nở nụ cười nham hiểm Trong những ngày tiếp theo, Lâm Ngọc.

Linh đi đến đâu đều có thể nghe thấy tiếng nói bàn tán không hay ho của người khác nói về mình.

Hiệu quả ngang với chuyện xấu truyền ra của cô và Chu Hoàng Anh trước kia.



Hỏi qua mới biết được rằng, hóa ra hai người Mã Tô và Trần Ái Như chưa từng bỏ qua, họ đào lại vụ tai tiếng của cô và Chu Hoàng Anh một lần nữa. Không chỉ như vậy, cũng không biết bọn họ làm sao mua chuộc được một người trong lớp của cô ở trường, quay một video không đúng sự thật.

“Lâm Ngọc Linh sao, thật ngại quá tôi phải nói một chút, phẩm hạnh và đạo đức của cô luôn luôn bại hoại! Trước đó tôi còn từng nhìn thấy cô ta làm hư hỏng tài sản công của trường mà không đền tiền!”

“Đúng vậy, các người không phải đều nói cô ta học giỏi sao? Nhưng các người có biết là thành tích của cô ta một nửa đều là gian lận đấy”

“Cậu nói như thế thì tôi cũng nhớ đến một người bạn của tôi từng ngồi cùng bàn với cô †a, đã phát hiện cô ta lén lút truyền giấy với người khác đòi chép đáp án!”

Bọn họ tốn rất nhiều tâm tư, phỏng vấn rất nhiều bạn học nữ, mọi người mồm năm miệng mười kể chuyện đầu đuôi diễn biến rõ ràng.

Cuối video, Mã Tô còn bán cho một bộ mặt thương xót: “Các bạn đều nghe thấy rồi, Lâm Ngọc Linh này không chỉ đời tư lộn xộn, đến cả mọi người cũng coi thường việc làm và hành động của cô ta, trước đó tôi và bạn bè còn từng khuyên nhủ cô ta, cô ta còn thốt ra những lời bẩn thỉu khó chịu đối với chúng tôi!”

Thật sự là nói bậy bạt Lâm Ngọc Linh coi như chưa từng nghe thấy, không thèm đếm xỉa đến những tiếng xung quanh. Tiếp tục giúp Hà Thanh Nhàn ôn tập, bản thân cô cũng nghiêm túc học.

Nhưng Hà Thanh Nhàn sau khi biết được in tức, hùng hổ chạy đến căn tin, không nhịn được kéo cánh tay của Lâm Ngọc Linh: “Làm sao mà cậu còn hứng thú ở đây ăn vậy hả! Lẽ nào cậu không nghe thấy những lời nói bên ngoài sao?”

“Những chuyện xấu đó sao? Tớ nghe thấy “Cậu không tức giận à? Bây giờ chuyện xôn xao về cậu đã lan khắp trong trường rồi”

“Vậy thì sao? Dù sao tớ cũng không chưa từng làm, quan tâm người khác nói thế nào làm gì chứ!” Lâm Ngọc Linh nhún vai không để ý.

Hà Thanh Nhàn lại tức giận cực kỳ nhức đầu: “Nhưng nếu cậu không ngăn lại, nếu chuyện này lan ra ngoài trường, nhất định sẽ ảnh hưởng rất lớn đến thanh danh của cậu.

Không được, tớ không thế để cậu tiếp tục ngồi chờ chết như thế này được, chúng ta bây giờ đi tìm mấy người hội học sinh, xem ra bởi vì lâu rồi tớ không dạy dỗ bọn họ nên da của bọn họ lại dày lên rồi!”