Ông Xã Là Chiến Thần
Chu Hoàng Anh quay đầu, trịnh trọng nói với Lâm Ngọc Huy đang ở phía sau: ‘Đừng để cô ấy thất vọng”
Lâm Ngọc Huy kiên định gật đầu trả lời “Tuyệt đối sẽ không có chuyện đó xảy ra nữa đâu! Từ hôm nay trở đi, Lâm Ngọc Huy hoàn toàn thay đổi rồi”
Chu Hoàng Anh và Lâm Ngọc Huy huấn luyện xong liền đi tìm Lâm Ngọc Linh, cô đang ở phòng khách nói chuyện với quản gia, nhìn thấy hai người họ trở về, lập đứng dậy ngay trên ghế sô pha: “Hoàng Anh, Ngọc Huy, hai người xong rồi hả?”
Chu Hoàng Anh dùng âm mũi nhẹ nhàng.
“Ừm’ một tiếng, còn Lâm Ngọc Huy thì vui mừng giải thích: “Chị, em kể chị nghe, hôm nay em lại có tiến bộ nữa đó, anh rể vừa nấy.
còn khen em nữa kia.”
“Ừm, giỏi quá” Nhìn thấy dáng vẻ vui mừng của Lâm Ngọc Huy, Lâm Ngọc Linh cũng không kìm được mà vui mừng theo.
Cô nhìn Chu Hoàng Anh với ánh mắt đầy vẻ cảm kích, bây giờ cô hoàn toàn không biết dùng ngôn từ gì đủ để diễn đạt tâm tình từ tận trái tim của mình nữa.
*Tối hôm nay anh không có việc gì, lần trước nghe nói em muốn ăn đồ nướng, nhưng mà đồ bên ngoài lại không vệ sinh, chỉ bằng chúng ta ở nhà tự tổ chức nhỉ” Chu Hoàng Anh đột nhiên lên tiếng đề nghị Nghe xong, Lâm Ngọc Linh đột nhiên kinh ngạc vô cùng: “Anh nói thật chứ?”
“Ừm” Chu Hoàng Anh gật đầu: “Trước đó anh có nói với Trần Tuấn Anh, cậu ấy liền năng nặc đòi tham gia, em cũng có thể mời bạn thân đến cùng, đúng lúc anh cũng đang muốn cảm ơn cô ấy đã chăm sóc em.”
Nghe xong lời của Chu Hoàng Anh, Lâm Ngọc Linh đột nhiên cảm thấy vui mừng đến lạ, nói thật đãi ngộ ở đây thực sự không có chỗ nào để chê, không cần biết làm gì, ăn cái gì cũng có chuyên gia chăm sóc, nhưng duy nhất một điểm không tốt đó là quá cô đơn.
Cô còn bị Chu Hoàng Anh ra lệnh cấm túc, căn bản không cách nào ra ngoài tìm chỗ vui chơi.
Khó khăn lắm mới có một buổi ăn uống tụ họp như thế này, nhưng cô lại cảm thấy như là một đĩa bánh từ trên trời rơi xuống vậy.
Hơn nữa, cô không chỉ một lần nghĩ đến chuyện nếu ở sân thượng nhà Chu Hoàng Anh tổ chức tiệc nướng thì là sự hưởng thụ lớn như thế nào.
“Thủ trưởng đại nhân, người thực sự đã nghĩ kỹ rồi chứ? Trong biệt thự trước nay chưa từng tổ chức bữa tiệc như thế này bao giờ!”
Lúc này quản lý do dự bước lên dò hỏi.
Bà có cảm giác thế giới đột nhiên biến thành vô cùng huyền ảo, trong mắt của mọi người ở đây, Chu Hoàng Anh luôn cẩn thận tỉ mỉ, vô cùng nguyên tắc, bình thường bọ họ lỡ lớn tiếng gọi nhau cũng khiến anh không vui, bây giờ thì lại bắt đầu tổ chức tiệc nướng?
Thậm chí, cách nhìn của bà đối với Lâm Ngọc Linh cũng có nhiều thay đổi Lúc nấy cũng nghe Chu Hoàng Anh nói là vì Lâm Ngọc Linh thích nên mới tổ chức.
Trước nay bà chưa từng thấy Chu Hoàng Anh nhường nhịn bất cứ một ai.
“Đi chuẩn bị nguyên liệu đi” Chu Hoàng Anh phân phó, ý định quá đỗi rõ ràng.
Quản gia nhận lệnh rồi rời đi.
Chu Hoàng Anh tiếp tục xử lý chuyện của bản thân, Lâm Ngọc Huy lại đi tập luyện, còn Lâm Ngọc Linh ôm một bụng vui tươi, hứng khởi gọi điện thoại cho Hà Thanh Nhàn.
Hà Thanh Nhàn từ sớm đã muốn gặp mặt Chu Hoàng Anh, nghe lời mời của Lâm Ngọc Linh, cô đương nhiên vui mừng không dứt, khẳng định chắc chắn đúng giờ đến nơi.
Hoàng hôn rất nhanh bao trùm lấy không gian, nhà của Chu Hoàng Anh náo nhiệt hơn bất kỳ lúc nào, có người có khói.
Người làm đã bày sẵn giá để đồ nướng, Lâm Ngọc Linh và Hà Thanh Nhàn phụ trách xâu thịt, Lâm Ngọc Huy và Chu Hoàng Anh đảm nhận nướng đồ.
Trần Tuấn Anh bởi vì kẹt xe nên đến hơi muộn một chút, hôm nay anh mặc nguyên một bộ đồ vest hồng nhạt, còn đội thêm một cái nón da bò, đôi môi mỏng dưới cặp kính đen cong lên như có gì đó thật thú vị Cảm giác như anh vừa có kỳ nghỉ tuyệt vời ở đảo Cát Bà vậy đó.
“Ây yol Cả nhà đều có mặt ở đây à! Có phải đang chờ tớ đến ăn giúp mọi người không!”
Người chưa đến mà tiếng đã đến trước rồi, tiếp đó Trần Tuấn Anh cứ thế từ từ tiến lại gần.
“Đúng vậy, chỉ thiếu mỗi mình cậu thôi, đợi thêm một lát nữa thôi là có thể mở tiệc được rồi” Lâm Ngọc Linh vui vẻ cười đáp.
“Vẫn là chị dâu chu đáo!” Trần Tuấn Anh gian xảo cười phá lên, tiếp đó, đôi mắt anh chợt dừng lại ở Hà Thanh Nhàn – người đang đứng cạnh Lâm Ngọc Linh.