Ông Xã Hợp Đồng

Chương 306




Vạn Tố Y từ trên xe bước xuống thời điểm, sắc mặt của cô đỏ bừng, trên mặt đối với trượt băng của vui sướng kình còn chưa qua.

"Cô chủ." Lúc này, tôn ích vừa vặn ra, đem trong tay là chiếc áo khoác của vạn tố Y.

Vạn Tố Y tay kéo lấy quần áo, cảm tạ hướng phía tôn ích nhìn xem: "Tuyết rơi to như vậy, không cần ra cửa chờ tôi đâu."

"Là cậu chủ, cậu chủ sợ cô nhiễm lạnh liền bảo tôi cầm áo chờ cô." Tôn ích lập tức cười một tiếng, nhìn xem Vạn Tố Y phủ thêm quần áo, lập tức bbaatj ô che cho cô.

Vạn Tố Y quay đầu hướng phía mạnh kiều dịch nhìn thoáng qua, nhàn nhạt cười một tiếng. Mạnh kiều dịch đáp cô cười, từ tôn ích nhận lấy dù, mang theo Vạn Tố Y đi vào.

Tôn ích một lần nữa mở ra một cây dù, vừa mới chuẩn bị đuổi theo, liền nhìn thấy một thân ảnh hướng phía bọn họ nhìn tới.

Chạy tới không phải người khác, mà là thẩm nghi san. Thẩm nghi san ra của tương đối gấp, một đường chạy chậm tới, cũng không có đổi giày, lúc cô ta nhanh đến bên cạnh Vạn tố Y không cẩn thận ngã một cái.

"Chị" Vạn Tố Y thấy rõ ràng chạy tới người, lập tức quan tâm kêu một tiếng.

Thẩm nghi san ngã sấp xuống của trong nháy mắt, rõ ràng khóa một chút lông mày, sau đó ra vẻ đứng vững đứng lên, nhìn xem Vạn Tố Y lo lắng lên tiếng: "Tố y, chị?"

"Chị, chị." Vạn Tố Y không có bận tâm vấn đề của Thẩm Nghi san, mà là lo lắng hỏi thăm thẩm nghi san.

Thẩm nghi san lắc đầu, ánh mắt bên Vạn Tố Y trên thân quét một vòng: "Tôi nghe tôn ích em bị cảm?"

"Em?Em không sao?" Vạn Tố Y hơi kinh ngạc, cô rất tốt, nhưng không có nhiễm cảm.

Tôn ích cười lạnh một tiếng, che dù đi tới phủ nhận lời của cô ta: "Tôi không nói cô chủ bị cảm, tôi chỉ nói sợ cô chủ bị nhiễm cảm."

Thẩm nghi san cũng không nghĩ tới tôn ích sẽ làm chúng như thế trực tiếp vạch trần mình, dù sao thẩm nghi san ở chỗ này cũng coi là khách nhân, anh ta một cái người hầu hẳn là sẽ quá dám chủ động phản bác chính mình.

Nhưng tôn ích phản bác, mà lại mang theo một chút chút ngữ khí vạch trần, cái này khiến thẩm nghi san không tự chủ xấu hổ, mở miệng nói: "A, là như thế này a, kia chính là chị nghe lầm."

"Mau vào đi thôi, đừng đứng ngaoif nữa." Thẩm nghi san tự nhiên muốn diễn trò, tự nhiên là nguyên bộ của.

Vạn Tố Y gật đầu, vẫn là đem trên người mình áo lông cởi ra cho thẩm nghi san: "Chị mặc ít quá, mặc thêm cái này vào đi."

Vô luận thẩm nghi san là thật quan tâm mình, vẫn giả bộ quan tâm mình, Vạn Tố Y đều rất cảm tạ những này quan tâm, dù chỉ là ngoài mặt.

Thẩm nghi san lôi kéo quần áo muốn đem quần áo còn cho Vạn Tố Y, nhưng là Vạn Tố Y đè ép cô ta, cũng không có cho cô ta cơ hội này.

"Tôn ích, cậu cùng chị gái tôi đi vào." Vạn Tố Y quay đầu xin nhờ tôn ích mở miệng, dù sao tôn ích trong tay còn có dù.

Mạnh kiều dịch nhìn xem Vạn Tố Y đem quần áo cho thẩm nghi san, anh cởi áo khoác của mình ra, mặc lên người cô, bao lấy nàng cái tay kia vuốt vuốt bờ vai của cô nhắc nhở lấy, Vạn Tố Y nhàn nhạt cười một tiếng, lập tức anh vào nhà.

Hai người bước nhanh tới, vừa tiến vào phòng ở, mạnh kiều dịch liền làm Vạn Tố Y đem trên người áo khoác bỏ đi, sau đó kéo cô vào phòng ngủ.

Lúc này, Vạn Tố Y cần phải tắm nước nóng.

Mạnh kiều dịch thay Vạn Tố Y chuẩn bị, để cô ở bên ngoài cởi quần áo, anh thay cô chuẩn bị nước nóng.

Chuẩn bị xong, Vạn Tố Y tiến vào phòng tắm mới cởi sạch quần áo trên người mình xuống.

Cô buông lỏng người tiến đến bồn tắm, thân thể cực kỳ thoải mái, thoải mái ngửa đầu tựa vào thành bòn tắm, thư thái nhắm mắt lại hưởng thụ thư thái.

Nhưng là không đến bao lâu, cô liền nghe được tiếng động nhỏ, cô mở mắt ra hướng phía cửa phòng tắm nhìn xem, trong nháy mắt ngây ngẩn cả người.

Nàng nhìn thấy mạnh kiều dịch bọc lấy một đầu khăn tắm liền tiến đến, ánh mắt của nàng có chút ngây người, nói chuyện đều có chút lắp bắp: "Ông chủ Mạnh, anh..."

"Không chỉ có Y Y bị đông cứng, còn có anh." Mạnh kiều dịch cố ý làm động tác rét lạnh cho cô nhìn, mỉm cười nói nói ra: "Mạnh phu nhân không muốn nhìn anh bị đông chứ?"

Vạn Tố Y tự nhiên biết đây là mạnh kiều dịch cố ý của, nhưng là mạnh kiều dịch đã nói như vậy, Vạn Tố Y căn bản là tìm không thấy nói vài câu, chỉ có thể nhìn mạnh kiều dịch nhẹ gật đầu.

Đây cũng không phải lần đầu hai nguwoif cùng nhau tắm chung, bọn họ rất ít cùng nhau tắm chung, lần tắm chung gần đây nhất cũng đã khá lâu rồi.

Hai người cùng nhau tắm rửa, bầu không khí liền sẽ trở nên phá lệ mập mờ, điểm này Vạn Tố Y không cách nào khống chế.

Tay của Mạnh Kiều Dịch tiến sát tới mặt của Vạn Tố Y, cười khẽ nhắc nhở lấy cô: "Chịu đông lạnh một trận làn da nhìn xem giống như tốt hơn rồi."

Vạn Tố Y đưa tay muốn kiểm tra mặt mình, nhưng là tay của Mạnh Kiều dịch còn không có từ phía trên rút lui, tay của anh rất âm áp, bên bên trong lòng bàn tay của anh, mặt của cô giống như là đông lạnh khối đồng dạng.

"Dễ chịu sao?" Mạnh kiều dịch của mặt gần trong gang tấc quan tâm hỏi nàng.

Vạn Tố Y của ánh mắt đối đầu ánh mắt của Mạnh Kiều Dịch, rõ ràng chú ý tới ánh mắt của Mạnh Kiều Dịch trở nên ấm áp.

"Vâng." Vạn Tố Y đáp ứng, nhìn xem ánh mắt của Mạnh Kiều Dịch trở nên càng phát ra cổ quái rất nhanh dời đi tầm mắt của mình.

"Y Y." Mạnh kiều dịch cánh tay còn lại chuyển qua mặt của cô, làm cô nhìn xem chính mình.

Vạn Tố Y trong tay còn đang nắm khăn mặt đặt ở dưới nước: "Hả?"

"Anh cũng lạnh." Trán của Mạnh Kiều Dịch đối diện với chán của cô, gương mặt cọ xát nghiêng đi gương mặt của cô.

Vạn Tố Y vừa mới chuẩn bị hướng phía mặt của hắn đưa tới mình tay: "Vậy em "

"Anh không lạnh ở mặt." Mạnh kiều dịch cánh tay còn lại ngăn trở Vạn Tố Y muốn duỗi tay hướng lên trên, tay của anh bắt lấy Vạn Tố Y, trong ánh mắt tràn ngập có ý riêng.

Vạn Tố Y sắc mặt đột nhiên đỏ lên, nhanh chóng nhắm mắt lại, ánh mắt có thể như thế nào tránh thoát anh ta liền như thế nào tránh thoát anh ta.

Trong phòng tắm ấm áp hơi nước càng ngày càng dày đặc, lúc này thật sự cảnh tượng rất giống tiên cảnh, để cho người ta lạc vào bên trong thật khó để thoát khỏi cảnh tượng tuyệt đẹp đó.

Vạn Tố Y nhắm mắt lại, vốn không phải tác hôn ý tứ, nhưng rất nhanh, môi cô dần trở nên ấm áp.

Đợi đến Vạn Tố Y từ trên lầu đi xuống lúc, canh gừng đã nấu xong một giờ.

Thẩm nghi san ngồi ở phía dưới chờ lấy Vạn Tố Y, trong lòng sớm đã đem Vạn Tố Y oán thầm một vạn lần, nhưng nhìn được Vạn Tố Y xuống lầu, trên mặt vẫn là giơ lên ý cười nói đùa: "Tố y, nếu em không xuống, canh gừng sớm muội rồi."

"Thật xin lỗi." Vạn Tố Y há miệng, lúc đầu muốn giải thích nguyên nhân vì sao mình xuống muộn, có thể ra miệng, căn bản không biết nói thế nào, lại không cách nào tìm lý do tùy tiện lấp liếm cho qua.

Sắc mặt nàng thoáng đỏ lên xuống lầu, tôn ích lập tức bưng một bát canh gừng tới: "Tôi nghe cậu chủ nói cô ngoài tuyết chơi, đây là canh chuẩn bị cho cô, tránh lúc lại cảm."

Vạn Tố Y hướng tôn ích cười một tiếng, tiếp nhận canh gừng từ tay Tôn Ích.

Vạn Tố Y từ trước đến nay không thích hương vị của gừng, bất quá nếu là của Tôn Ích chuẩn bị, cũng không thể lãng phí tâm huyết của cậu ta.