Sau khi trở lại trang viên, Lâm Vi và chị Long đón tiếp, nắm lấy cánh tay cô, còn Đường Ninh chỉ cười, cô sẽ không phụ lòng mong đợi của mọi người, đặc biệt là người đàn ông đã sắp xếp mọi sự cẩn thận cho cô.Chị Long nhìn thấy ánh mắt của Đường Ninh đang dõi theo người đàn ông đang ngồi trên sô pha xem xét tài liệu, cô cười mơ hồ, đẩy Đường Ninh qua: "Tụi chị không phá đám nữa.
Em mau đi cùng anh ta đi!"Nói xong, chị Long và Lâm Vi trở về phòng riêng, một lúc sau chị Long lại cầm điện thoại ra ngoài, bất lực nhìn Đường Ninh nói, "là Hàn Phàm gọi, em có nghe máy không?"Đường Ninh liếc mắt nhìn Mặc Đình, gật đầu rồi nhận điện thoại từ tay chị Long.
"Đường Ninh, vì tạp chí không chọn em, vậy ngày mai cô hãy về nước đi.
Ở đây cũng không giải quyết được vấn đề gì.Em cũng đừng trách chị tôi độc ác.
Chị ấy cũng vì nghĩ cho Thiên Nghệ, vì tạp chí không duyệt em, em cũng không có tư cách trách móc ai cả,” Vũ Phàm đã nói những lời nên nói“Lợi dụng tôi xong liền hất cẳng tôi đi, còn muốn tôi vui vẻ chấp nhận sao?” Giọng điệu của Đường Ninh rất bình tĩnh, nhưng trong đó lại có chút giễu cợt."Tại sao cô không chịu bỏ cuộc? Tại sao lại luôn nhắm vào Vũ Nhu? Tại sao cô không buông tha cho chúng tôi được yên?" Hàn Vũ Phàm mất bình tĩnh nói, đối với Đường Ninh, anh cảm thấy đó là một gánh nặng và phiền phức.
, Anh muốn thoát khỏi Đường Ninh, thoát khỏi cục nợ ấy, nhưng cô lại cứ bám dính lấy anh ta.“Tôi không có lý do gì để nhường đường cho kẻ cặn bã!” Giọng điệu của Đường Ninh rất kiên quyết, “Tôi biết rằng trong cái giới này chính là như vậy.
Ngày hôm nay Mặc Nhu có tiếng tăm, có hình ảnh, có thể giẫm đạp lên tôi, cướp mất vị trí của tôi, nhưng ngày mai không có nghĩa là cô ấy vẫn còn may mắn như vậy ...!"" Cô không còn cơ hội nữa rôi,cô nhìn đi! Tôi yêu Mặc Nhu,không phải lỗi của cô ấy.
Chị gái tôi nói đúng em gái tôi nói đúng, cô thật sự không có một chút khí phách nào "Đường Ninh đột nhiên nắm chặt tay.
Dường như Mặc Đình cảm nhận được tâm trạng của cô lúc này, dùng đôi tay ấm áp của mình nắm trọn lấy tay cô.Hàn Phàm là một người vô tâm, nếu không, sẽ không thể đối xử với Đường Ninh như thế, người đã vì anh mà chịu đựng rất nhiều.Lấy đi tình yêu và hủy hoại sự nghiệp của cô, giờ đây cô phải hi sinh, vị tha cho mối quan hệ mới của anh ta, ngay cả chút máu thịt cuối cùng cũng bị rút cạn"Sự ích kỷ của anh sẽ chỉ đẩy Mặc Nhu xuống địa ngục sâu hơn."Nói xong, Đường Ninh cúp máy, cố gắng trấn tĩnh lại cảm xúc.
Mặc Đình đặt tập tài liệu xuống, nắm lấy hai tay cô, khẽ lắc lắc người cô ấy."em không sao,chỉ là cảm thấy ghê tởm một chút.
Nội tâm em chưa từng mạnh mẽ như vậy"“Em đã gặp ân sư của mình chưa?” Mặc Đình không tò mò, chỉ là muốn hỏi cô về kết quả của buổi tối ấy.“Vâng, mọi chuyện đều suôn sẻ.” Đường Ninh ngồi xuống bên cạnh Mặc Đình tự nhiên dựa vào lòng anh, “Em cũng quen rất nhiều nhiếp ảnh gia nổi tiếng, Mặc Đình, em rất vui,chỉ là em quên mất anh, em vừa nghĩ ra.
Nếu trong những trường hợp như này, chỉ cần có thể nắm lấy bàn tay anh, điều ấy thật tuyệt vời”“Lần sau nhất định sẽ có cơ hội.
”Mặc Đình nói đầy ẩn ý."Mệt không? Có muốn em xoa bóp cho anh không?" nói xong, Đường Ninh quỳ xuống bên cạnh Mộ Ngôn, muốn thay anh xoa bóp, nhưng Mặc Đình lại xoay người nắm lấy tay cô, rất nhanh, cô bị ôm vào lòng“Anh muốn em xoa bóp chỗ khác cho anh…”“ông xã… em sẽ không để anh đợi lâu nữa đâu.” Dưới ánh trăng, Đường Ninh ôm Mặc Đình, thì thầm ngọt ngào “vì anh phát hiện ra, bây giờ anh chỉ nghĩ đến chuyện người khác cũng có thể hôn lên môi em, anh rất khó chịu.”…….