Ông Xã Của Tôi Là Đại Boss

Chương 46






Tiêu Phong chở cô đến một nhà hàng hải sản nổi tiếng có tên là DBH. Đến đây, Diệp Băng Hy không khỏi ngạc nhiên. DBH không phải là nhà hàng thuộc tập đoàn Chu Tước nhà cô sao?

"Bây giờ anh mới để ý sao tên của quán này lại trùng hợp là ba chữ cái đầu của tên em luôn kìa." Tiêu Phong thích thú với phát hiện mới của mình.

"Thật...thật đúng là trùng hợp." Diệp Băng Hy chỉ biết cười trừ.

......................

Tại công ti, Hà Linh Chi đọc tin tức mà tức đến xanh mặt.

"Diệp Băng Hy, cô rốt cuộc là ai mà dám cướp Tiêu Phong của tôi. Để xem cô còn cười được đến bao giờ." Hà Linh Chi nở một nụ cười đầy bí hiểm.

Toang rồi, chỗ này có âm mưu.?

......................

Sau khi ăn xong, Tiêu Phong và Diệp Băng Hy đến thẳng công ti ITLG. Công việc chiều nay của hai người chỉ là kí hợp đồng sau đó về nhà ăn cơm. Chấm hết.

" Phong, anh đã xem lại hợp đồng chưa?" Diệp Băng Hy hỏi.

"Anh tin vào năng lực của em." Tiêu Phong cười nhẹ.

"Tin thì tin nhưng anh vẫn phải kiểm tra chứ. Hợp đồng quan trọng vậy mà." Diệp Băng Hy mở hợp đồng ra kiểm tra thật kĩ lại một lần nữa.

"Sao ở đây lại thừa một số 0 vậy? Rõ ràng trước khi in em đã kiểm tra rất kĩ, đặc biệt là tiền hợp đồng, không thể sảy ra sai xót được. Nhất định là có người đã nhúng tay vào rồi." Diệp Băng Hy vô cùng bình tĩnh nói cho Tiêu Phong.

"Kẻ nào lại dám to gan đến vậy. Đúng là chán sống rồi mà. Trở về nhất định anh phải tra rõ chuyện này mới được. Bây giờ em định làm sao?"

"Còn bao nhiêu phút nữa đến giờ kí hợp đồng?"

"15 phút nữa. Nhưng từ đây đến ITLG đã mất 10 phút rồi."

"Không sao. 5 phút là quá đủ để in rồi." Diệp Băng Hy vẫn vô cùng bình tĩnh và tự tin. Dường như cô chẳng có chút bất ngờ, lo sợ gì cả. Mọi thứ đều được cô control rất tốt.

"Cho em mượn laptop của anh."

"Em định đánh lại sao? Nhưng bản hợp đồng này tận 10 mặt giấy liền, 15 phút sao có thể đánh xong chứ."

"Không sao. Em cần tập trung một chút, anh không cần phải lo, cứ chuyên tâm lái xe là được." Nói xong, cô ngay lập tức bắt tay vào công việc. Những ngón tay thon dài lướt trên bàn phím với tốc độ siêu khủng. Tiêu Phong liếc nhẹ qua kính chiếu hậu cũng phải hú hồn. Anh chưa từng gặp một ai có tốc độ đánh máy nhanh đến vậy.

Thực ra, cô hoàn toàn có thể gọi về công ti nhờ người gửi file hợp đồng cho nhưng vì trong máy tính của cô có rất nhiều thông tin bảo mật nên cô không muốn người khác đụng vào. Hơn nữa cô cũng chưa biết ai đã làm và dùng cách nào để chỉnh sửa hợp đồng của cô. Cô nhất định phải đề phòng hơn mới được. Thế giới này quả thật quá hiểm ác rồi.

"Phù. Cuối cùng cũng xong." Chỉ hơn năm phút mà Diệp Băng Hy đã đánh xong 10 mặt giấy. Quá nhanh, quá nguy hiểm.

"Đúng là không thể coi thường người anh yêu được mà. Giỏi lắm!" Tiêu Phong động viên Diệp Băng Hy.

Cuối cùng cũng đến ITLG. Diệp Băng Hy nhanh chóng xuống xe, chạy đến quầy tiếp tân xin in nhờ hợp đồng. Rất may là họ đã vui vẻ đồng ý.

Diệp Băng Hy chạy đi in hợp đồng còn Tiêu Phong đến gặp giám đốc ITLG trước.

3 phút sau, Diệp Băng Hy đã đến chỗ Tiêu Phong cùng bản hợp đồng trên tay:

"Xin lỗi tôi đến muộn." Diệp Băng Hy tiến vào, cúi đầu xin lỗi.

Tiêu Phong khẽ trao cho cô một nụ cười khích lệ, đáp lại cô cụng tặng anh một nụ cười tươi không cần tưới.

Giám đốc ITLG: Tôi là ai? Đây là đâu? Chuyện gì đang sảy ra thế này?

P/s: Đố chế nào biết ITLG là gì đấy?