Bắc Tân Khởi bước vào phòng trước, đang nhìn ngắm căn phòng.
Một căn phòng thanh nhã, không giống như vẻ giản đơn hoặc hoành tráng vẫn thấy ở các căn phòng khách sạn khác, căn phòng này được thiết kế rất tinh tế, rất phong tình, đồ đạc bố trí trong phòng cũng vậy,ở chúng đều toát lên vẻ lãng mạn theo phong cách nước Pháp.... Trên chiếc giường lớn bày ở chính giữa phòng còn được trải đầy cánh hoa hồng, dưới mặt đất kéo dài từ cửa phòng vào đến tận khung cửa sổ cũng toàn là cánh hoa...
Nhìn cảnh tượng này khóe môi Bắc Tân Khởi không khỏi giần giật...
Đây là phòng tân hôn hoặc là phòng tình nhân sao??
Thật sến!
Bắc Tân Khởi không khỏi thầm nghĩ như vậy....
Thật ra tính chất của cái khách sạn này thì đã được viết rất là rõ ràng trên tấm biển hiệu treo bên ngoài cửa, chỉ là vừa xong vì quá nóng lòng tìm phòng nên cả hai người đều không mấy để tâm...
Đây thật sự là căn phòng tình nhân trong một khách sạn giành riêng cho các cặp đôi...
Mạc Yến đứng ngay cửa ra vào, đưa mắt nhìn khắp căn phòng, sắc mặt không tốt cho lắm...
Đây đều là những thứ quái quỷ gì vậy chứ? Đang yên đang lành bố trí phòng tân hôn để làm quái gì vậy không biết?
Trong vấn đề về căn phòng này, quan điểm của hai người họ lại vô cùng là thống nhất...
Nhưng Bắc Tân Khởi chê bai căn phòng này chủ yếu là chê bai việc trải những cáng hoa hồng sến sẩm... không chút gì tươi mới!!!
Còn Mạc Yến thì lại thấy những cánh hoa ấy quá là vướng mắt,mấy thứ đó thật sự không lên xuất hiện trong phòng của hắn và cô...
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cô và hắn vốn không nên ở chung một căn phòng như thế này.
Hai người đều im lặng.... thầm chê bai căn phòng....
Phía bên ngoài, một nhân viên buồng phòng đi qua,thấy thần thái hai người họ thì không khỏi lắc đầu ngao ngán...
Hai người này.... thật không hiểu cái gì là lãng mạn!!!
Đáng đời! Cũng chỉ có vậy nên mới hợp thành một đôi...
Nhìn một lượt căn phòng, Bắc Tân Khởi bước vào bước đến cánh cửa chính, vươn cánh dài, lôi lấy tay Mạc Yến vào trong rồi đóng sầm cửa lại.
Vào phòng, cũng không để tâm là Mạc Yến vẫn ở trong phòng, giơ tay cởi từng chiếc cúc áo làm bằng kim cương ra.
Động tác tự nhiên đến mức như chỉ có một mình hắn trong gian phòng vậy, rồi vứt chiếc áo khoác lên ghế,quay người bước vào trong phòng tắm.
Tiếng dội nước ào ào....
Tâm trạng Mạc Yến lúc này đầy phức tạp, tình cảnh này cô biết là nó xảy ra hoàn toàn ngoài ý muốn... nhưng dù sao cô cũng là con gái,giờ bắt cô phải ở chung phòng với một người đàn ông suốt một đêm dài mà nhất là người đàn ông đó lại còn là Bắc Tân Khởi... nói cô không sợ hãi thì chính là nói dối.
Ai mà biết được chỉ một phút không làm chủ được bản thân mà hắn sẽ làm ra chuyện gì cơ chứ?!
Bắc Tân Khởi mất vài phút để tắm, đánh răng, rửa mặt.... rồi quấn một chiếc khăn tắm mà bước ra bên ngoài,Mạc Yến vẫn đứng ở cửa,chưa hề dịch chuyển dù chỉ một bước nhỏ.
- Tối nay cứ đứng một chỗ như vậy à?
Liếc nhìn cô một cái, nhấc đôi chân dài miên man bước từng bước về phía chiếc giường lớn.
Mạc Yến nhìn theo bóng lưng hắn,thầm nghĩ cách giải quyết vấn đề này.
Ngay khi mà Bắc Tân Khởi định đặt lưng xuống giường thì cất tiếng gọi ngọt ngào đầy nũng nịu:
- Bắc ca ca.....
Nghe cô gọi vậy,sống lưng Bắc Tân Khởi lạnh toát, khóe miệng giật giật, từ từ quay ra phía cô, nhìn cô với ánh mắt đầy kì lạ.
Nha đầu thối lại muốn giở trò gì đây???