Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 948




Chương 948

“Những lời tôi nói đều là sự thật mà, Ôn Nhã Linh vừa trẻ trung lại vừa xinh đẹp, Cố Mặc Ngôn cũng là người đàn ông độc thân, ai dám đảm bảo bọn họ không nảy sinh tình cảm chứ?” Khưu Duyệt không hề bận tâm nói.

*Nói thì nói vậy nhưng cô cũng biết mối quan hệ giữa tổng biên tập và Cố Mặc Ngôn mà, lần này Cố Mặc Ngôn đi du lịch cùng với chúng ta, tám chín phần là vì muốn theo đuổi lại tổng biên tập, cô cần gì phải nói những lời khiến cô ấy không vui chứ? Dù gì bây giờ cô ấy cũng là người đứng đầu tòa soạn của chúng ta, cô đối chọi với cô ấy thì có lợi lộc gì?” Đồng nghiệp nam cũng tận tình khuyên nhủ Khưu Duyệt.

“Nếu không phải do mối quan hệ của nhà họ Trình, cô ta có thể vừa về nước đã ngồi vào vị trí tổng biên tập của tòa soạn không?

Vị trí này vốn dĩ thuộc về tôi!” Khưu Duyệt nghe thấy đồng nghiệp nam kia nói như thế thì càng tức giận hơn.

“Gô cũng không thể nói như thế được, tổng biên tập quả thật có năng lực đảm nhận vị trí này. Cô xem, kể từ khi cô ấy chèo chống tòa soạn đến nay, lượng tiêu thụ hai số gần nhất của tòa soạn chúng ta đã đứng ở vị trí thứ nhất hai lần liên tiếp rồi.” Đồng nghiệp nam phản bác lời nói của Khưu Duyệt một cách khách quan.

“Đây là chuyện trước nay chưa từng có, cũng không phải là chuyện dựa vào tên tuổi của nhà họ Trình là có thể làm được.

Lần này chúng ta có thể nhận được giải thưởng của tổng công ty, lại được đi du lịch miễn phí đến một nơi tốt như thế này còn phải cảm ơn tổng biên tập nữa đấy.”

Khưu Duyệt nghe thấy đồng nghiệp nam kia khen Trình Thư Nghi lên tận mây xanh thì không nghe tiếp được nữa: “Tôi thấy, anh thấy cô ta xinh đẹp nên mới nói đỡ cho cô ta như thế thì có, anh đừng quên, dù cô ta là một người phụ nữ đã từng ly hôn thì cô ta cũng là cô cả của nhà họ Trình, cô ta tuyệt đối sẽ không ưng loại nhân viên quèn như anh đâu!”

“Gô nói thế là sao!” Đồng nghiệp nam cũng nổi giận: “Tôi có lòng tốt khuyên nhủ cô, sao cô có thể nói ra những lời mỉa mai người khác như thế chứ? Con mắt nào của cô thấy tôi có ý với tổng biên tập?”

“Tôi có mỉa mai anh hay không trong lòng anh hiểu rõ!” Khưu Duyệt tức sôi máu, cô ta chỉ quan tâm đến việc trút ra cơn giận trong lòng mình chứ chẳng thèm nghĩ đến cảm nhận của người khác. Sau khi cô ta hét xong câu đó vào mặt đồng nghiệp nam thì quay người đi về hướng ngược lại.

Đồng nghiệp nữ thấy thế thì vội vàng kéo cô ta lại: “Khưu Duyệt, tổng biên tập đã nói rồi, ít nhất là ba người một nhóm, bây giờ một mình cô muốn đi đâu? Lỡ như gặp phải chuyện gì nguy hiểm thì sao?”

“Tổng biên tập, tổng biên tập, mấy người là người hầu kẻ hạ của Trình Thư Nghi sao? Nghe lời cô ta thế à!” Khưu Duyệt nổi giận đùng đùng, cô ta hất tay đồng nghiệp nữ kia ra rồi mất bình tĩnh nói.

Đồng nghiệp nữ thấy Khưu Duyệt không những ngó lơ lòng tốt của mình mà còn nói ra những lời ấy để hạ thấp mình thì cũng nổi trận lôi đình, cả người run lên bần bật.

Đồng nghiệp nữ không muốn nhiều lời với Khưu Duyệt, cũng không muốn quan tâm đến sự an toàn của cô ta nữa, cô ấy kéo đồng nghiệp nam đang đứng bên cạnh rời đi. Người như thế này.

vốn ngang ngạnh! Vừa rồi cô ấy còn kéo cô ta lại làm gì chứ?

Chẳng phải là tự chuốc bực vào người sao?

Nhìn bóng lưng rời đi của hai người họ, tự dưng Khưu Duyệt lại thấy ấm ức, nhưng hơn cả lại là lòng đố ky làm sao cũng không tài nào dẫn xuống được.

Trình Thư Nghi, đều tại cô! Là cô đã cướp mất vị trí tổng biên tập của tôi, là cô đã hại tôi cãi nhau, bất hòa với đồng nghiệp, tất cả là tại cô, tôi hận cô!

Khưu Duyệt nắm chặt tay, trông gương mặt của cô ta vô cùng dữ tợn: “Trình Thư Nghi, cô cứ đợi đó cho tôi, nhất định tôi sẽ dạy cho cô một bài học nhớ đời, để cô biết Khưu Duyệt này không phải là kẻ cô có thể tùy ý giày xéo!”