Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 894




Chương 894

“Cố Mặc Ngôn, anh đừng nghe Dương Tùng Đức nói hươu nói vượn, đó là anh ta cố ý đổ tội cho em. Em chưa bao giờ làm chuyện như vậy.”

Trình Thu Uyển luống cuống tự giải thích cho mình, muốn tiến lên nắm lấy Cố Mặc Ngôn lần nữa, nhưng lại bị anh gạt phăng ra.

“Vô duyên vô cớ Dương Tùng Đức đổ tội cho cô làm gì!?’ Cố Mặc Ngôn lớn tiếng trách mảng: “Trình Thu Uyển, lần trước tôi đã cảnh cáo cô, nếu cô còn dám làm tổn thương Trình Thư Nghị, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cô. Không ngờ cô còn dám tìm người ám sát cô ấy. Nếu cô đã không để tâm đ ến lời tôi nói thì tôi cũng sẽ không nhân từ nương tay cho cô nữa!”

Ám sát cái gì? Trình Thu Uyển bị bối rối trước những lời Cố Mặc Ngôn nói. Anh tức giận không phải vì chuyện năm đó cô ta ép Tô Thư Nghỉ phá thai sao?

*Cố Mặc Ngôn, anh đang nói cái gì vậy, sao em nghe không hiểu gì hết.”

Thấy Trình Thu Uyển vẫn không chịu thừa nhận, Cố Mặc Ngôn tức giận: “Đến nước này rồi mà cô vẫn còn muốn giả vờ giả vịt với tôi à! Cô nói đi, có phải cô tìm người ám sát Trình Thư Nghi ở cổng nhà hát kịch không?”

Hóa ra là chuyện này, Trình Thu Uyển lập tức có chút nhẹ nhõm, bởi vì chuyện này thật sự không phải do cô ta sắp xếp.

“Không phải em, Cố Mặc Ngôn, anh có thể cho người đi điều tra, thật sự em không làm chuyện này!” Trình Thu Uyển lớn tiếng phản bác, vẻ mặt thản nhiên trước nay chưa từng có.

Chuyện này không liên quan chút nào tới cô ta, cô ta không sợ Cố Mặc Ngôn điều tra.

“Gô cho rằng tôi còn có thể tin lời cô nói sao? Không phải cô thì còn ai vào đây nữa!” Lúc này, cho dù thế nào đi chăng nữa Cố.

Mặc Ngôn cũng không muốn tin những lời Trình Thu Uyển nói nữa: “Tôi vốn định tha cho cô, nhưng cô không biết ăn năn hối cải, lại còn muốn làm hại Thư Nghị, vậy thì đừng trách tôi bạc tình.”

“Em cũng không biết là ai, nhưng chuyện này thật sự không liên quan đến em.” Lần đầu tiên, Trình Thu Uyển có cảm giác có trăm cái miệng cũng không thể giải thích được.

“Cố Mặc Ngôn, anh cho người đi điều tra rõ ràng có được không?

Nói không chừng là do con đàn bà hèn hạ Tô Thư Nghỉ kia làm mất lòng người nào đó nên kẻ thù đã tìm đến cửa rồi. Cũng có thể là tự cô ta tìm người muốn đổ oan cho em, khiến anh hiểu nhầm em, dùng việc này để chia rẽ tình cảm của chúng ta. Cố Mặc Ngôn, anh thật sự nên tìm người điều tra tử tế xem sao, chuyện này thật sự không liên quan đến em.

“Câm miệng!” Cố Mặc Ngôn không chịu được buộc phải cắt ngang lời Trình Thu Uyển nói, trên trán nổi đầy gân xanh: “Chuyện đến nước này mà cô còn muốn đổ oan cho Thư Nghị, thật sự là hết thuốc chữa, chị Trần!”

Cố Mặc Ngôn gọi tên người hầu lúc trước.

Chị Trần vẫn luôn trốn ở trong phòng bảo mẫu chú ý tình hình bên ngoài, lúc này nghe Cố Mặc Ngôn gọi mình thì lập tức đi từ trong phòng ra “Cậu Cố, có chuyện gì vậy?” Thấy cả người Cố Mặc Ngôn toát lên vẻ hung dữ, chị Trần sợ hãi cúi đầu, dè dặt hỏi.

“Tìm người đuổi Trình Thu Uyển ra ngoài đi!” Cố Mặc Ngôn chỉ vào Trình Thu Uyển, lạnh lùng nói.

“Sao?” Chị Trần nghe thấy vậy thì ngạc nhiên ngẩng đầu lên.

Nhiều năm như vậy, nhóm người làm các chị vẫn luôn đối xử với Trình Thu Uyển như là bà chủ của nhà họ Cố, hiện giờ cậu Cố lại muốn đuổi cô ta ra ngoài sao?