Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 573




CHƯƠNG 573

“Chuyện như thế mà cũng làm ra được, đúng là làm xấu mặt phụ nữ chúng ta mà”

Người phụ nữ vừa đẩy người kia từ trên cao nhìn xuống Tô Thư Nghi ngã trên mặt đất, bộ dạng vô cùng phãn nộ: “Tướng mạo là ba mẹ cho, dù có cảm thấy mình xấu thì cũng không thể đánh chủ ý lên mặt của người khác chứ. Theo tôi thấy, mặt cô chẳng những không đẹp băng cô gái này, mà lòng dạ còn xấu vô cùng.”

“Đúng vậy.” Người đàn ông vừa rồi phụ họa cũng có hơi hổ thẹn: ‘Vừa rồi là do tôi nhất thời tức giận, nói không lựa lời, mong các cô ở đây đừng để ý.”

“Không sao, không sao, người phụ nữ như thế bị nói như vậy cũng không quá đáng.”

“Đúng thế, bọn tôi đều biết anh không có ý đó.”

“Người phụ nữ này làm ra hành vi như thế thật đúng là không thể tha thứ…”

Xung quanh lập tức truyền ra một loạt phản hồi, nhưng đều không có ngoại lệ, mọi người đều chĩa mũi dao về phía Tô Thư Nghi.

Tô Thư Nghi chật vật đứng dậy từ dưới đất, phát hiện bàn tay mình khi nấy ma sát với mặt đất đã bị trầy da, hiện giờ đang hiện lên những tơ máu.

Tô Thư Nghi không có tâm trạng bận tâm đến vết thương của mình, cô sốt ruột giải thích với mọi người xung quanh: “Tôi không có đẩy cô ta, không phải như mọi người nghĩ đâu…”

“Chúng tôi đều tận mắt nhìn thấy, cô còn ở đó mà ngụy biện sao?”

“Đúng thế, chẳng lẽ bọn tôi đều là người mù rồi à? Rõ ràng tất cả mọi người đều nhìn thấy cô đẩy cô gái này.”

“Ý của cô chính là, cô gái này tự ngã xuống, tự cào mặt mình sao? Chậc! Trước khi nói dối cũng cần phải có bản thảo chứ?”

Hiển nhiên, mọi người xung quanh đều không hề tin tưởng Tô Thư Nghi.

Nhìn thấy mọi người bảo vệ Trình Thu Uyển chặt chẽ ở phía sau, bộ dạng đó giống như cô sẽ tiến lên đánh Trình Thu Uyển bất cứ lúc nào vậy. Lúc này Tô Thư Nghi chỉ cảm thấy mình không thể phản bác lại được gì.

“Xe cứu thương tới rồi!” Trong khi mọi người chuẩn bị bắt đầu một đợt chinh phạt mới để chống lại Tô Thư Nghi, âm thanh xe cứu thương đã truyền từ phía xa tới.

Nhất thời mọi người không còn quan tâm đến Tô Thư Nghi, đều cẩn thận đỡ Trình Thu Uyển lên xe cứu thương.

Tô Thư Nghỉ cũng biết cho dù có giải thích thế nào cũng vô dụng. Nhìn thấy Trình Thu Uyển trông có vẻ như bị thương nặng, Tô Thư Nghỉ cũng muốn lên xe cứu thương cùng đưa cô ta đến bệnh viện.

“Cô đây là muốn làm cái gì nữa vậy?”

Tô Thư Nghi vừa đi tới bên cạnh xe cứu thương liền bị một người nào đó đẩy sang một bên: “Đánh người ở nơi công cộng chưa đủ sao, bây giờ còn muốn đi theo tới bệnh viện để tiếp tục hại người nữa à?”

“Tôi không có, tôi chỉ muốn đi theo đến bệnh viện để xem thử.’ Tô Thư Nghi cảm thấy trong lòng vô cùng ấm ức. Đúng là Trình Thu Uyển bị thương, nhưng những người này cũng không thể nhận định là do cô hại được.

“Lừa ai đấy, người làm tổn thương người khác thì có gì tốt đẹp đâu chứ, tôi nói cho cô biết, người như cô phải bị đưa đến đồn cảnh sát mới đúng.” Người nọ nói xong liền đến gần tựa như muốn giữ chặt lấy Tô Thư Nghi.

Nhìn thấy xe cứu thương đã rời đi, Tô Thư Nghi cũng không muốn ở đây giải thích thêm điều gì, cô vội vàng chạy sang bên cạnh, bắt một chiếc taxi rồi đi theo tới bệnh viện.