Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 11




CHƯƠNG 11

Cuộc phỏng vấn tiến hành vô cùng thuận lợi, tuy Cố Mặc Ngôn lạnh nhạt nhưng rất phối hợp, hoàn toàn bác bỏ hình tượng không có tình người mà trước kia anh bị đồn đoán.

Tô Thư Nghi cũng từ từ nhập tâm vào trạng thái phỏng vấn, tạm thời quên mất người đàn ông đối diện là chồng mới cưới của mình. Nhưng nhìn tới câu hỏi tiếp theo, cô chợt cứng họng, cả văn phòng rơi vào trầm mặc.

“Chị Thư Nghi, chị làm sao thế?” Lần này là Hiểu Khiết tinh mắt, lại huých Tô Thư Nghi một cái. Tô Thư Nghi lấy lại tinh thần, nở nụ cười áy náy.

“Ngại quá Cố tổng, câu hỏi này khá là riêng tư, nhưng tin chắc rất nhiều độc giả nữ đều tò mò.” Tô Thư Nghi cố gắng áp chế cảm giác quái dị trong lòng, đọc ra câu hỏi chuẩn bị trước không sót chữ nào: “Xin hỏi anh… còn độc thân chứ?”

Vừa hỏi ra câu này, Tô Thư Nghi chỉ muốn cắn đứt đầu lưỡi của mình thôi.

Câu này khác nào lời vô nghĩa đâu? Cố Mặc Ngôn có độc thân hay không thì cô là người rõ ràng nhất đây. Nhưng Hiểu Khiết và chị Trịnh đều ở bên cạnh, cô không thể không hỏi.

Sau khi hỏi xong, Tô Thư Nghi căng thẳng quan sát Cố Mặc Ngôn. Cũng không biết có phải ảo giác của cô hay không, ánh mắt không chút gợn sóng của Cố Mặc Ngôn lại thoáng dâng lên chút ý cười.

Chẳng qua ý cười này chớp nhoáng liền qua, nhanh đến mức Tô Thư Nghi tự nghi ngờ bản thân nhìn lầm.

“Vấn đề này…” Cố Mặc Ngôn kéo dài giọng, giọng nói khó lường: “Không biết cô phóng viên đây cảm thấy thế nào?”

Tô Thư Nghi chỉ cảm thấy trái tim của mình nhảy nhanh hơn mấy nhịp.

Bảo cô đoán?

Cô đoán cái khỉ gì!

Tuy trong lòng rất câm nín nhưng ngoài mặt cô cũng chỉ có thể mím môi cười: “Tôi cảm thấy… Cố tổng ưu tú như thế, chắc là đã kết hôn rồi phải không?”

Hỏi xong, cô càng thêm chột dạ không dám nhìn Cố Mặc Ngôn.

Nhưng rất nhanh sau đó lại ảo não không thôi…

Cô chột dạ cái khỉ gì chứ? Là Cố Mặc Ngôn che giấu thân phận với cô trước, cũng là anh giả vờ không quen biết khi cô vào văn phòng của anh. Cô thấp thỏm cái gì?

Ngay khi Tô Thư Nghi còn đang nghĩ vẩn nghĩ vơ thì người đàn ông trên xe lăn đã chứng kiến hết vẻ mặt thay đổi liên tục của cô.

Cố Mặc Ngôn không nhịn được mà khẽ nhếch môi, khẽ đến mức khó mà nhận ra.

Đương nhiên anh biết người đến phỏng vấn mình hôm nay là cô từ lâu rồi. Nói đúng ra, vì biết cô làm việc ở Phong Thượng nên anh mới phá lệ đồng ý cuộc phỏng vấn này.

Vừa rồi anh hỏi ngược lại cô như thế chẳng qua là muốn chọc cô chút thôi, không ngờ cô lại căng thẳng như vậy. Trông dáng vẻ thẹn thùng này, hoàn toàn không khớp với những gì anh tra được về quá khứ của cô.

Tâm tư Cố Mặc Ngôn thoáng thay đổi, ngoài mặt lại bình tĩnh đáp: “Đúng vậy, tôi đã kết hôn rồi, cũng mới đây thôi.”

Cố Mặc Ngôn cố ý kéo dài câu ‘mới đây thôi’, ánh mắt như có như không đảo qua Tô Thư Nghi, làm cho tim cô lại bắt đầu đập nhanh.

Tô Thư Nghi còn chưa kịp tiếp lời thì Hiểu Khiết ở bên cạnh đã khoa trương ‘a’ một tiếng.