Ông Trùm Hắc Đạo Mưu Kế Sâu

Chương 10




1 CHƯƠNG NÀY BẰNG HAI CHƯƠNG ĐÓ NHA MỌI NGƯỜI. AI THƯƠNG TÔI THÌ SHARE + BÌNH CHỌN ĐI, SAO TRUYỆN ÍT LƯỢT VIEWS THẾ HUHU =((

- ----------------------------

"Đây...Đây là.." Nhục quá. Tên này thật vô sĩ! Hắn gài mình!

"Sao? tâm phục khẩu phục?" Hắn nhếch mép, gương mặt này sau khi mà Đường Hi đã là chủ mẫu Lạc Gia thì cô nhận định đây là gương mặt của kẻ biến thái! Quá biến thái!

Thật ra ngay từ đầu hắn không đinh quan tâm đến lũ Xích Hải đó nhưng sau khi bắt gặp cô nhanh nhẹn nhỏ bé mà đột nhập vào Xích Hải thì hắn thấy rất thú vị, nên bảo Jacker dùng máy theo dõi tối tân nhất mà bọn hắn vừa chế tạo ra quay lại cảnh đẹp mắt này. Hắn muốn cô là của hắn - hắn nhận đinh. Vì vậy thu thập Xích Hải để chúng dưới quyền kiểm soát của Lạc Gia từ từ lập bẫy cô

Reyna đương nhiên sẽ không để Xích Hải dính líu đến, chơi bẩn như vậy, hắn không hạ lệnh diệt sạch là may rồi, làm sao có thể trọng dụng chúng! Chỉ là muốn xem một chút phản ứng của cô bé này. Nào ngờ cô mạnh miệng chọc giận tới hắn.

"Anh muốn tôi là thuộc hạ của anh sao?"

"Đúng! Làm suốt đời!"

"Sao có thể? Anh không thể bá đạo như vậy được" Cô tức giận gào lên, chợt thấy sắc mặt của hắn nên nhẹ giọng lại

"Tôi...Tôi đụng đến người của anh là tôi sai. Nhưng Lạc Lão Đại à, anh nghĩ thử xem, Xích Hải dưới quyền của anh, nên anh...cũng phải có trách nhiệm về việc bọn chúng lấy cắp Reyna chứ! Có..có đúng không?" Cô thật sợ chết khiếp. Nếu trên đời này thật sự có số mệnh thì tên này chắc chắn là khắc tinh của cô rồi, hoặc là kiếp trước cô chà đạp hắn quá nên giờ mới như vậy.

"Hừm! Thật giảo hoạt! tôi sẽ cho em ba tháng, ba tháng này tôi không cần biết em dùng cách gì, nếu em tìm ra được Hổ Ấn Patrick của Lạc Gia thì em sẽ được tự do, không còn liên hệ gì đến Lạc Gia nữa, Lạc Gia cũng sẽ không động đến em. Nhưng nếu em không tìm được đúng thời hạn thì em sẽ mãi là người của tôi, trung thành với tôi.

Cô hiện vẫn đang ngồi trên người hắn, không khỏi run lên "Hổ Ấn Patrick? Đó là ấn kí lâu đời nhất của Lạc Gia, muốn tìm thấy còn khó hơn lên trời. Nếu dễ lấy thì Lạc Gia đâu hùng mạnh đến như vậy"

"Sao? Không muốn? Vậy thì không thỏa thuận gì nữa! Lập tức từ giã Phi Tước đi"

"Thôi thôi được rồi mà tôi đồng ý"

Nhìn bộ mặt vừa hốt hoảng vừa bất đắc dĩ của cô, đáy mắt Lạc Kình hiện lên ý cười không che giấu. Hôm nay hắn thật có nhiều cảm xúc khác lạ. Đã lâu lắm rồi hoặc là chưa từng xảy ra đối với hắn.

Hổ Ấn Patrick là vật kế thừa của Lạc Gia được truyền từ đời này sang đời khác, nó không chỉ là một ấn kí mà còn là một vũ khí lợi hại, mấy cái đồ cổ lúc nào chả thế. Tuy hiện tại đã thay đổi - kẻ mạnh có quyền thừa kế nhưng nó vẫn có giá trị như minh chứng lịch sử của Lạc Gia, minh chứng cho sự hùng mạnh vững chắc bao năm qua.

Lạc Kình thật chất không cần phải ra thêm điều kiện này với Đường Hi. Hắn có thể nói là khi Xích Hải lấy Reyna thì Lạc Gia chưa quản chuyện của bọn chúng. Nhưng mà tức nước thì vỡ bờ. Cho con hổ giấy này một tia hi vọng đề từ từ thích ứng khi ở cạnh hắn cũng không sao. Cô nói đúng, nếu Hổ Ấn Patrick mà dễ lấy như vậy thì khi ấy Lạc Gia sắp suy tàn rồi!

- ------------------------------------

"Lão Tam, em ổn chứ? Hôm nay quên son môi luôn hả? Đừng làm chị sợ nha!" Hạ Trúc lo lắng hỏi Đường Hi. Bình thường dù là trời long đất lở cô cũng không quên son môi đâu. Đây là thú vui của cô, con gái mà, dù là yếu đuối hay mạnh mẽ cũng luôn muốn mình thật xinh đẹp. Mấy cái kẽ mày, đánh phấn thật rắc rối, chỉ có son môi là hợp với tiêu chí của cô.

"À! Em không sao đâu. Chị có chuyện gì tìm em sao?" Cô ủ rủ. Thật vô cùng mệt mỏi.

"Lam Tuyết chết rồi...và...và chị.." Chưa kịp nói hết Đường Hi đã chen vào

"Và chị là người giúp cô ta ra đi thanh thản?" mặt cô không biểu cảm nói.

"Phải. Em đừng giận chị, theo như tình trạng của cô ấy cũng không sống được bao lâu nữa" Hạ Trúc e sợ. Đừng nghĩ cô cho Lam Tuyết cơ hội kết liễu là vô cùng độc ác! Hạ Trúc quá hiểu Đường Hi mà, nếu bình thường thì cô có lúc cũng điên khùng theo Lão Tứ, nhưng một khi đã chạm đến kị húy của cô thì ôi thôi...

"Được rồi! Không sao đâu! Chị thấy em còn tâm trí mà lo cho cô ta sao? Chị muốn làm gì thì làm đi"

"Lão Tam à, chị sẽ theo em đến Lạc Gia" Hạ Trúc vỗ ngực nói.

Đường Hi trợn tròn mắt

"Chị điên à! Dẹp cái suy nghĩ đó qua một bên đi. Chị chỉ thích hợp làm người phụ nữ của gia đình thôi. Đi theo em chị sẽ chết" Khi chữ "chết" được nói ra Đường Hi còn cố ý nhấn mạnh nữa. Bình thường Hạ Trúc ở bang hội thì làm công việc như một quản gia vậy, cũng không biết võ, ở đây đều là người của Phi Tước, không ai bắt nạt chị ấy. Còn bây giờ đến Lạc Gia? Thân cô không biết có lo nỗi không mà còn đèo theo Hạ Trúc. Ví như Lạc Kình xem trọng cô đi, thì lũ thuộc hạ của hắn cũng sẽ nể mặt một chút. Nhưng đó là đối với cô thôi! Còn Hạ Trúc chỉ như cô gái bình thường, tới đó làm quản gia nhiều khi còn bị chê cười. Nghĩ tới đây cô thật không dám nghĩ nữa!

"Chị không sao đâu mà! Khi em ra ngoài làm nhiệm vụ chị sẽ không đi theo, chờ em về nhà sau đó chăm sóc, tẩm bổ cho em. Đừng tưởng chị không biết em là đứa kén ăn như thế nào!"

Nghe Hạ Trúc nói vậy lòng Đường Hi như có một dòng nước ấm chảy qua. Ở Phi Tước này, người thật tâm đối đãi và hiểu cô nhất chắc chỉ có Hạ Trúc. Bọn lão đại tuy cũng rất quý mến cô nhưng dẫu sao họ vẫn là đàn ông, đối đãi với cô chắc cũng như với đứa con trai.

Càng như vậy cô càng không để Hạ Trúc theo cô.

"Chị, em sẽ trở về mà. Em nhất định sẽ tìm ra cái Hổ Ấn đó. Có lúc nào chị thấy em thất bại không?" Đúng! Cô sẽ tìm ra nó, chắc chắn phải như vậy.

"Nhưng mà Lão Tam.." "Chị quên là em có ba ngày sao, ba ngày này em sẽ bồi chị thật tốt. Đi chơi nào!" Cô giả đò hí hửng.

Ngày hôm qua, sau khi đã giao ước, cô đề nghị cho mình một tuần chuẩn bị, nhưng hắn lập tức cắt ngang. Kì kèo mãi mới xin được ba ngày. Ba ngày sau cô chính thức phải theo hắn.

Chưa dừng lại ở đó, trong khi cô ráng thích ứng hoàn cảnh bản thân đang ngồi trên đùi hắn thì hắn đột ngột cắn mạnh vào bả vai cô. Cô hoảng hốt đau đớn thét lên, máu từ vai cô chảy xuống ướt cả sơmi trắng. Lúc sau hắn mới kề sát mặt cô, thản nhiên

"Từ hôm nay cấm em mặc những thể loại này. Em đây là đang muốn quyến rũ ai? Về sau chỉ có thể mặc cho tôi xem! Đã rõ?" vừa nói tay hắn vừa lau vết máu cho cô, sau đó mặc lại áo cho cô như những chiếc sơmi bình thường chán ngắt khác.

Cô thầm than trong lòng "Đã...đã rõ rồi!" Giọng cô như muỗi kêu. Ai ngờ càng kích thích hắn, hắn nâng cằm cô lên, cúi người xuống phủ lên đôi môi đỏ cô. Nụ hôn không sâu, nhưng cứ như đang ngấu nghiến môi cô vậy. Cô trừng mắt định nói nhưng thấy ánh mắt hắn, miệng cô bất giác không nên lời. Anh thật vô sĩ! Dám ăn đậu hủ của cô sao, đây là nụ hôn đầu nha ~ Chẳng phải hắn không gần nữ sắc sao, hắn chẳn phải là Liễu Hạ Huệ trong truyền thuyết à?

Lạc Kình ôm eo cô ra ngoài, bên ngoài đám Joker và Sky vẫn đang đợi bọn họ. Đi ngang qua Thiệu Đổng hắn không quên ném cho anh ta cái nhìn sắc lạnh. Thiệu Đổng rùng mình chả hiểu mô tê gì đành nhìn qua Đường Hi cầu cứu. Cô lơ hắn luôn, cô còn thảm hơn đây, có hơi sức mà lo cho anh ta sao. Chắc do Lạc Kình còn ghim vụ hồi nãy cô bảo cô là người của Thiệu Đổng đây mà!

- ----------------------------------

HỎI TÝ NHA: TUI THẤY TRUYỆN CÒN DÀI LẮM SỢ MỌI NGƯỜI CHÁN NÊN ĐỊNH CHO MỘT PHIÊN NGOẠI VÀO CHƯƠNG SAU. AI ĐỒNG Ý COMMENT CÁI NÀO <3