Ông Trùm Giới Kinh Doanh Sủng Vợ Cả Ngày

Chương 67: Có Phải Anh Đã Chờ Đợi Lâu Lắm Rồi Không?




Tống Khuynh Thành đi theo dì Hứa đến khu F lấy xe.

Lúc lên xe, dì Hứa chủ động ngồi ở hàng ghế sau, nhường ghế lái phụ cho Tống Khuynh Thành.

Chiếc xe nhanh chóng rời khỏi hầm.

Tống Khuynh Thành nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, không quá mấy giây, cô đột nhiên quay đầu mở miệng: "Trong nhà hết trà, tôi muốn đến Carrefour đối diện mua một ít, cho tôi xuống ở ven đường đi.”

Cháu trai dì Hứa nghe xong, từ từ dừng xe lại.

Dì Hứa nói: "Vậy để Lập Dương đi cùng cháu, dì đi xe buýt về cũng được."

“Đồ cũng không quá nặng, cháu có thể tự xách ạ." Tống Khuynh Thành khéo léo từ chối, mở cửa xe đi xuống, nói với dì Hứa ở ghế sau: "Lát nữa cháu có thể bắt taxi trở về, dì với anh đi trước đi.” Cô nói xong lại nhìn về phía cháu trai dì Hứa ở ghế lái, mỉm cười nói: "Lái xe trên đường chú ý an toàn.”
Cô đã nói đến nước này, dì Hứa cũng không tiện nói thêm gì nữa.

Tống Khuynh Thành đứng ở ven đường, nhìn theo chiếc xe Toyota màu bạc đi xa. Đường phố đêm khuya tỏa ra ánh sáng lung linh, sự phồn hoa cũng không còn nữa, đi qua một lúc lâu, cô cúi đầu vén tóc bị gió thổi loạn, sau đó xoay người, không nhanh không chậm quay trở lại.

Trước cửa khách sạn, còn có xe cộ qua lại, bảo vệ ra cửa đón.

Tống Khuynh Thành không đi vào cánh cửa xoay tròn sang trọng mà đi bộ về phía cửa hầm cách đó không xa.

Hầm đỗ xe trống trải, thỉnh thoảng có tiếng còi vang lên từ xa, hoặc có xe hơi rẽ chạy qua từ bên cạnh.

Từ khu A đến khu C, từ khu C đến khu D...

Tống Khuynh Thành chầm chậm bước đi, cuối cùng, tìm được chỗ đậu của Úc Đình Xuyên ở một góc nào đó trong khu D, chiếc Jaguar màu đen giống như một con mãnh thú đang ngủ say, uy phong lẫm liệt lại khiêm tốn dừng ở chỗ đỗ xe.
Nhìn từ xa, mơ hồ thấy trong buồng lái có người.

Tống Khuynh Thành từ từ đến gần, xuyên thấu qua cửa sổ xe hạ xuống một nửa, trong ánh sáng không tính là sáng, cô thấy người đàn ông tựa vào chỗ ngồi nhắm mắt lại, trên mặt toát ra vẻ mệt mỏi, dáng vẻ như ngủ thϊếp đi, âu phục bị ném ở ghế lái phụ, dưới âu phục còn đè một túi hồ sơ, mấy tờ giấy rơi rải rác ở xung quanh.

Tầm mắt của cô lần lượt nhìn về phía áo sơ mi trắng của Úc Đình Xuyên, cởi bỏ hai cái nút, bất kể là cổ áo hay bả vai, khắp nơi đều hiện ra độ cong, trông rất tỉ mỉ.

Cô không khỏi nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy anh ở nhà cũ nhà họ Úc.

Anh chậm rãi đi xuống từ trên lầu, dáng vẻ thành thục ổn trọng, hơi thở âm trầm trên người làm cho cô đứng ở phía sau Úc Tinh cảm thấy sợ hãi.
Không biết qua bao lâu, cô giơ tay lên, gõ nhẹ cửa sổ xe.

Úc Đình Xuyên nghe thấy tiếng động liền tỉnh lại, lúc mở mắt ra, đôi mắt hai mí trở nên sâu thẳm, càng làm nổi bật gương mặt thâm thúy của anh, anh hạ hết cửa sổ xe xuống, đồng thời cũng nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài xe.

Tống Khuynh Thành hời hợt nhếch khóe môi: "Có phải đã chờ lâu lắm rồi không?”

Cô còn chưa dứt lời, điện thoại di động trên bảng điều khiển rung lên.

Úc Đình Xuyên nhận cuộc gọi: "Vẫn còn ở dưới... Ừm... Khu D... Đưa tới đây.”

Anh nói xong liền ném điện thoại di động trở lại chỗ cũ.

Chưa đầy một phút sau, cửa thang máy mở ra, có một người đàn ông vội vã chạy tới.

Đối phương giao tài liệu trong tay cho Úc Đình Xuyên, rồi cung kính nói lời tạm biệt, sau đó quay đầu rời đi.

Úc Đình Xuyên châm một điếu thuốc, cúi đầu nhìn văn kiện kia, ngón tay kẹp thuốc nhanh chóng lật mấy trang, Tống Khuynh Thành ở bên cạnh nhìn vài giây, sau đó lấy tay che trán mình, bên miệng nở ra nụ cười vẻ tự chế giễu: "Tôi cho rằng..."
Có một số lời không thể nói ra miệng.

"Có thể là buổi tối tôi uống quá nhiều rượu."

Cô khẽ cười, muốn che dấu một giây phút tự mình đa tình kia, nhưng mà tìm cớ lại hơi sứt sẹo như vậy.

Lúc này, di động của Úc Đình Xuyên lại vang lên, nhất thời phá vỡ không khí xấu hổ.

Vẫn là công việc, anh bình thản trả lời, giọng nói vừa trầm ổn vừa lạnh nhạt.

Tống Khuynh Thành không dừng lại lâu nữa, cầm túi xách đeo trên vai, đi về phía cửa thang máy.

Vì đi nhanh nên không thấy một chiếc xe đang đến gần.

Tiếng còi sắc bén đột nhiên vang lên….

Tống Khuynh Thành nhìn thấy chuyện sắp xảy ra với mình qua kính chiếu hậu, nhưng không kịp phản ứng, một giây sau, cánh tay mảnh khảnh bị một sức lực lớn túm lấy, cả người bị kéo về phía sau, khi xe áp sát thân thể chạy tới, cô bởi vì sức lực kia mà bị động xoay người, đụng thẳng vào lồng ngực kiên cố của người phía sau.
Ngay cả vòng eo cũng bị một bàn tay to mạnh mẽ của người đàn ông nhẹ nhàng nắm lấy.