Editor: Tuna
Vốn tưởng rằng tính kế Công Tử Diễn cùng Đường Hạ, nhưng không nghĩ tới…… Thế nhưng bị phản kế!
Chính mình ở chỗ này hao hết tâm tư, vắt hết óc ca ngợi tiểu thuyết của người ta, nhưng người ta lại có thể tùy ý mắng mình!
Loại cảm giác nghẹn khuất này ……!
*
“Ha ha ha ha!”
Thời điểm Diệp Đồng Đồng biết được cụ thể mọi chuyện, chỉ có thể ôm bụng lăng lộn trên giường mà cười, đồng thời còn không quên nói với An Mộc:
“Mộc Mộc, tớ thật là thích vị tác giả này a!”
An Mộc cũng cười, suy nghĩ một chút về tiểu tâm cơ của Hạ thiên, liền nhịn không được cao hứng.
Lịa nghĩ đến tư thái lúc đó của Công Tử Diễn.
An Mộc đột nhiên cảm thấy, chỉ bằng cái miệng độc của cô ấy, trái lương tâm mà tán thưởng một tiếng cao lãnh nữ thần, là hoàn toàn được!
Đáng tiếc, cho dù như vậy, cũng quản không được việc Hạ Thiên dựa vào chuyện này mà ra mắt.
Trên mạng nơi nơi đều là một câu hỏi:
“Hạ Thiên là ai? Thế nhưng có thể cùng so sánh với Đường Hạ chúng ta?”
Thích An Mộc, không thích An Mộc, đều đi trên mạng tìm kiếm.
Weibo fan của Hạ Thiên, lập tức liền lên đến mười vạn.
Nhưng là Hạ Thiên ngay từ đầu chính là muốn xuất đạo giới giải trí, cho nên Weibo cũng không có ảnh chụp, chỉ là một mảnh trạng thái không ốm mà rên, dù sao điểm đi vào người đọc, nhìn nàng Weibo về sau, đều sẽ cảm thấy đây là một cái cảm tính tiểu nữ nhân.
Cho mọi người ấn tượng đầu tiên, liền rất tốt, nhưng thật ra không rất giống người dã tâm bừng bừng muốn tới cướp đoạt nhân vật.
Sau đó hai ngày, tin tức Hạ Thiên ký hợp với công ty giải trí đồng Ánh Sao được tung ra, hơn nữa, Hạ Thiên thế nhưng là cháu gái của nữ thần Hạ Tâm Băng, tin tức này vừa ra tới, càng là kính bạo tròng mắt mọi người!
Hạ Tâm Băng chẳng sợ một lần náo loạn gièm pha, nhưng địa vị ở giới giải trí, cũng là không thể mất.
Đường Hạ là con gái của Hạ Tâm Băng, chuyện này tuôn ra tới về sau, trực tiếp làm thù lao đóng phim của An Mộc từ mình tinh hạng ha, thăng cấp lên ngang giá với mình tinh hạng một.
Chẳng sợ hai người nháo ra tai tiếng không hợp, nháo đến ồn ào huyên náo, nhưng nhắc tới Hạ Tâm Băng, độ hot vẫn cực cao!
Tên của Hạ Thiên, trong nhất thời liền thành từ khóa hot nhất trên mạng.
Phí gia.
Hạ Thiên ngoan ngoãn ngồi ở trước mặt Hạ Tâm Băng, đem ảnh chụp trong di động đưa cho Hạ Tâm Băng xem:
“Cô, cô xem tấm ảnh nào của con đẹp nhất?”
Hạ Thiên ngượng ngùng cười, thiếu nữ hai mươi, đúng là thời điểm tuyệt nhất của thanh xuân.
Hạ Tâm Băng cũng đẹp như vậy, chứng minh gien trong nhà tương đối tốt, cho nên Hạ Thiên kỳ thật cũng thật xinh đẹp, chỉ là khi so sánh với nét đẹp kinh diễm của An Mộc, thì có chút thua kém.
Hạ Tâm Băng mỗi ngày ở nhà ngốc, thập phần nhàm chán, thấy đứa cháu gái này mọi chuyện đều để cho bà quyết, lập tức liền cảm thấy rất hưng phấn.
Bà tiếp nhận di động, nhìn ảnh chụp của Hạ Thiên.
Trong đó có một tấm, Hạ Thiên mặc áo sơmi trắng, váy ngắn đen, đứng ở vườn trường, thập phần thanh thuần xinh đẹp, lộ ra một cổ sinh cơ.
Hạ Tâm Băng trước mắt sáng ngời:
“Tấm này rất đẹp.”
Hạ Thiên nhìn đến, lâp tức lộ ra biểu tình buồn rầu:
“Con cũng thấy tấm này rất đẹp, chính là……”
“Chính là cái gì?”
Hạ Thiên thở dài:
“Vẫn là nên chọn một tấm khác thôi.”
Hạ Tâm Băng đuổi theo hỏi:
“Con còn chưa có nói lí do đâu?”
Hạ Thiên do dự một chút, cắn cắn môi, lúc này mới mở miệng:
“Khoảng thời gian trước, trên weibo của An Mộc, có đăng một tấm hình, so với tấm này, cũng không khác nhau lắm….”
Hạ Tâm Băng sửng sốt, lúc này mới nhớ tới, cầm lấy ipad vào Weibo của Đường Hạ.
An Mộc thuộc về dạng lười, khi nào Ngôn Phi Thần nhắc nhở thì mới đăng lên vài dòng trạng thái, trên cơ bản là bảo trì ba ngày một cái, cho nên cái kia hiện tại chỉ là xếp hạng ba.