Editor: Tuna
A Căn, người khác đều gọi hắn là a Căn ca, là người lần trước đi đuổi theo đám phóng viên, nhưng không đuổi kịp.
Giờ phút này hắn nghe được Hạ Tâm Băng nói, tức khắc rũ đôi mắt xuống, che lấp cảm xúc khinh thường trong đôi mắt, lúc này mới mở miệng:
“Chúng tôi là tiên sinh mời đến, cho nên muốn khai trừ tôi, cũng phải do tiên sinh mở miệng mới được.”
Một câu nói ra, Hạ Tâm Băng tức khắc tức giận đến không chịu được!
Bà hừ lạnh một tiếng, liền đi ra bên ngoài.
A Căn nhanh chóng vươn tay ngăn bà lại:
“Phu nhân, bà không thể đi ra ngoài.”
Thái độ kia đúng là cường ngạnh, căn bản là không có khả năng cò kè mặc cả!
Hạ Tâm Băng dùng sức đẩy đối phương:
“Cậu tránh ra cho tôi, tôi muốn đi tìm Phí Đằng, tôi muốn đi tìm ông ta hỏi cho rõ ràng, bây giờ ông ấy muốn gì? Muốn ly hôn thì cứ nói thẳng ra!”
Đáng tiếc, cho dù bà có dùng hết sức cũng không thể nào đấu lại một người đàn ông, a Căn từ đầu đến cuối, thân người không chút lay động.
Hạ Tâm Băng làm ầm ĩ một hồi liền mệt mỏi, lui về phía sau một bước:
“Không nghĩ tới cậu cũng thật là lợi hại!”
A Căn vẻ mặt không biểu tình:
“Không dám nhận khích lệ của phu nhân, chúng tôi đều là phế vật, thùng cơm.”
Hạ Tâm Băng tức khắc nghẹn lời, lúc này mới hiểu mình đã đắc tội bọn họ ở chổ nào!
Giờ phút này bà thật sự là hối hận chết! Tại sao trước kia bà lại hà khắc với bọn họ như vậy!
Nắm chặt nắm đấm, Hạ Tâm Băng phẫn hận trở lại trong phòng, cuối cùng mở miệng nói:
“Tôi có thể đi bệnh viện chứ?”
A Căn gật đầu:
“Có thể.”
Tài xế đưa Hạ Tâm Băng đến bệnh viện, a Căn giống như là đang giám thị phạm nhân, nhìn bà tiến vào bên trong phòng bệnh của Phí Thính Âm.
Phí Thính Âm còn đang ngủ, Hạ Tâm Băng liền cầm lấy di động của Phí Thính Âm, gọi cho Phí Đằng.
Quả nhiên, điện thoại rất nhanh đã có người bắt.
Thanh âm của Phí Đằng thập phần ôn nhu:
“Thính Âm, con gái ngoan, làm sao vậy?”
Hạ Tâm Băng hơi khựng, trong lòng đột nhiên dâng lên một trận chua xót.
Trước kia, Phí Đằng cũng dùng giọng điệu như vậy để nói chuyện với bà.
Nhưng mà bây giờ, là tại sao vậy? Tại sao bây giờ bà chỉ muốn nói một câu với ông, cũng thật là khó khăn?
“Là tôi.”
Bà nuốt giọng điệu nghẹn ngào xuống:
“Có thể nói chuyện một chút không?”
Bên kia hơi khựng, tiếp theo liền mở miệng:
“Chúng ta không có gì tốt để nói nữa.”
“Thời điểm ly hôn, tôi có thể nhượng lại 10% cổ phần cho anh.”
Hạ Tâm Băng chưa từng nghĩ tới, có một ngày, quan hệ của bà cùng Phí Đằng, sẽ đi đến một bước này.
Phí Đằng quả nhiên do dự:
“Được.”
Treo điện thoại, Hạ Tâm Băng liền ở bệnh viện chờ Phí Đằng.
Sau khi Phí Đằng tới, Hạ Tâm Băng mở miệng, chỉ có một yêu cầu:
“Giúp đỡ Hạ Thiên, tận lực nâng đỡ con bé.”
Phí Đằng nhìn bà, gật gật đầu.
*
Phí Đằng lấy danh nghĩa của Ánh Sao, hẹn Công Tử Diễn ra ăn cơm.
Công Tử Diễn chỉ cần cùng Hạ Thiên đơn độc gặp mặt.
Phí Đằng liền nói cho Hạ Tâm Băng.
Hạ Tâm Băng cực kì cao hứng, trang điểm thật đẹp cho Hạ Thiên, sau đó để cô đi đến chổ hẹn.
Sau đó đem tin tức này cho nhóm báo chí.
Mũi của đám paparazzi này thật là thính, rất nhanh đã chụp được ảnh lúc Hạ Thiên và Công Tử Diễn gặp mặt.
Vì thế, tin tức đầu tiên liền lao đến: Công Tử Diễn đơn độc gặp mặt Hạ Thiên, Đường Hạ gặp nguy cơ với vai nữ chính《 thiên trường địa cửu 》!
Cái này tin tức một phát ra tới, điện thoại của Diệp Đồng Đồng liền đánh lại đây:
“Cái cô mập kia làm cái gì vậy a! Làm tớ còn muốn giao lưu cùng giảm béo với cô ta, không ngờ cô ta lại chơi trò bắt cá hai tay!”
An Mộc vui vẻ thoải mái:
“Đừng nóng vội.”
“Tớ có thể không vội sao?”
Diệp Đồng Đồng nghẹn miệng mở miệng:
“Tớ còn đang muốn được diễn chung với cậu.”
“Tớ cảm thấy, Công Tử Diễn không phải loại người này, đưa tin tức kia cũng chỉ là một tấm ảnh, chúng ta nên chờ đợi kết quả cuối cùng!”