Editor: Ngạn Tịnh.
Giống như minh tinh đóng phim điện ảnh, nhân khí đều không tốt, cho nên quay phim truyền hình thật ra lại là biện pháp tốt nhất ngưng tụ nhân khí.
Ngôn Phi Thần gật gật đầu, “Vậy như vậy đi!”
Nói xong, anh nhìn vào lịch hành trình, “Nhưng là cô trước tiên phải đi chụp ảnh bìa. Mặt khác...”
Ngôn Phi Thần dừng lại một chút, “Biên kịch của kịch bản này cũng chính là tác giả, vì không muốn hủy hoại tâm huyết của mình, cố ý đưa ra, muốn phỏng vấn nữ chính”
An Mộc gật đầu, “Không thành vấn đề, tác giả tên là gì?”
Ngôn Phi Thần chỉ cho An Mộc tự xem.
An Mộc liếc mắt xem xét một cái, “Công Tử... Cái chữ này đọc là gì?”
Ngôn Phi Thần trợn trắng mắt, “Diễn”
An Mộc sờ sờ mũi, “Thật ra tôi biết đọc là diễn, tôi cũng không biết mấy âm”
Sau đó lại hỏi, “Nam?”
Một chàng trai viết truyện nữ tần, thật đúng là chút kỳ lạ nha!
Ngôn Phi Thần ho khan một tiếng, “Không biết, cô gặp được sẽ biết”
“Được, hẹn xong thì gọi điện cho tôi”
Ngôn Phi Thần gật đầu, “Được”
An Mộc cười hì hì, “Tạm thời không còn việc gì nữa đúng không?”
Ngôn Phi Thần liếc trắng mắt nhìn cô một cái. Cô tạm thời thật sự không có việc gì, đó là bởi vì cô chỉ vừa mới trở lại, các loại hợp đồng gì đó vẫn chưa soạn xong nữa!
Nhưng là bản thân lại muốn ở chỗ này an bài thông báo cho cô.
Ngôn Phi Thần còn chưa mở miệng nói chuyện, cửa vang lên tiếng gõ, tiếp theo tổng giám người đại diện Lưu Kiếm bước vào.
Lưu Kiếm mặc một cái áo sơ mi hoa, quần hoa, lớn lên trắng nõn sạch sẽ, mang theo một chiếc kính mắt, còn tết một bím đuôi sam. Phía sau đi theo một cô gái chừng hai mươi tuổi, nhìn qua thanh thanh sảng sáng. Gã mở miệng giải thích, “Đây là A Băng, là trợ lý tạm thời công ty cấp cho Đường Hạ”
Lưu Kiếm nói chuyện có chút ẻo lả, khiến An Mộc nghe thấy nhịn cười rất vất vả!
Lưu Kiếm trong giới người đại diện rất có danh tiếng, cũng là có tiếng... gay. Xu hướng giới tính của gã cơ hồ không phải là bí mật gì, nhưng Lưu Kiếm này làm người đặc biệt sạch sẽ, cho nên không có phóng viên nào loạn viết chuyện của gã, tất cả mọi người đều nguyện ý che giấu cho gã.
Nghe nói, bạn trai của Lưu Kiếm là nghệ sĩ của FAE, là một chàng trai trẻ, năm nay vừa mới hai mươi tuổi. So với Lưu Kiếm rất có một loại cảm giác trâu già gặm cỏ non.
A Băng đi theo Lưu Kiếm hơi hơi mỉm cười với An Mộc, “Xin chào Đường Hạ, tôi là fan của cô”
Nói là fan, nhưng thái độ không kiêu ngạo không sủng nịnh, nhưng thât ra làm cho An Mộc cảm thấy rất đáng tin cậy.
Lưu Kiếm cười, “Đây là trợ lý sinh hoạt của cô, sau này cô đóng bộ phim nào, cô ấy cũng sẽ đi theo cô. Đương nhiên, đi ra ngoài quay phim, công ty sẽ vì cô an bài trợ lý khác nữa”
An Mộc gật gật đầu, không từ chối.
Sau khi trải qua chuyện Hạ Tâm Băng, mức độ nổi tiếng của cô đã tăng nhiều, sau này xuất nhập đích xác bất tiện hơn nhiều. Có trợ lý đi theo bên người, vẫn tiện hơn.
Chỉ là, A Băng này rõ ràng không biết chuyện giữa mình và Phong Kiêu.
Ừm...
Hiện tại người biết quan hệ của hai người bọn họ đã đủ nhiều! Cho nên, kiên quyết không thể nói cho cô ấy.
Lưu Kiếm nói xong, nhìn về phía Ngôn Phi Thần, “Ngôn tiền bối, bận xong rồi đúng không? Nếu xong việc rồi chúng ta tâm sự đi!”
Ngôn Phi Thần là người đại diện tốt nhất trong giới, Lưu Kiếm là tổng giám người đại diện, địa vị so với Ngôn Phi Thần còn cao hơn. Nhưng đối mặt với loại người này, tuy rằng công ty đã nói rõ, đối phương chỉ làm người đại diện cho Đường Hạ, nhưng là vô luận văn phòng hay lương bổng, đều là đãi ngộ của tổng giám, Lưu Kiếm chính là một chút cũng không dám chậm trễ!
Lưu Kiếm không rõ công ty đang làm cái gì, nhưng là Đường Hạ nhất định hỏa là cần thiết. Cho nên bàn tay yêu kiều như hoa lan của Lưu Kiếm, đỡ mắt kính của mình một chút.