Editor: Ngạn Tịnh.
An Mộc từ nhỏ lớn lên ở thành phố C, tất nhiên không có nghe nói qua hai cái đại nhân vật này, vì thế cũng chỉ nhẹ gật đầu, trong lòng lại có chút khẩn trương.
“Anh xác định bọn họ là bạn của anh sao?”
Dựa vào bản tính bá đạo lại độc miệng của tên nhóc này, thế nhưng lại có bạn bè?
Ai có thể chịu được anh a?
Khóe miệng Phong Kiêu co rút, trên trán trượt xuống ba dòng hắc tuyến, trả lời cơ hồ là nghiến răng nghiếng lợi, “Xác định!”
“Em phải mặc gì đây?” An Mộc mở tủ quần áo ra, ngắm nhìn một lần, rồi lại nhìn về phía Phong Kiêu.
Thật sự là không biết đây là một loại tụ hội như thế nào á?
Phải mặc lễ phục sao?
An Mộc nắm chặt nắm đấm nhỏ, cũng không biết bạn của chú út rốt cuộc là người nào? Chỉ là... Suy nghĩ một lát nữa bản thân liền phải gặp mặt bạn bè của Chú út, cô liền có chút hưng phấn.
Quen nhau lâu như vậy, thật ra thế giới của Phong Kiêu, cô dường như chưa từng bước vào!
Phong Kiêu đến trước tủ quần áo, vì cô chọn một bộ quần áo khéo léo lại không quá long trọng. Một chiếc váy hưu nhàn mặc trên người, cùng một chiếc áo khoác màu trắng, mang thêm một đôi giày da nhỏ màu trắng, thoạt nhìn hoạt bát lại không mất trang trọng.
Không thể không nói, thưởng thức của Phong Kiêu thật sự rất tốt.
Rửa mặt xong, thay quần áo, cô cùng anh bước ra khỏi cửa phòng. Đột nhiên nhớ đến hôm qua Phong Kiêu nói có một căn hộ ở nơi này, vì thế mở miệng dò hỏi, “Căn hộ của anh ở đâu?”
Phong Kiêu chỉ căn hộ 808 đối diện, “Nơi này”
An Mộc:...
Còn có thể trắng trợn táo bạo hơn nữa không?!
Nơi này mỗi tầng có hai hộ, cho nên nói... Lầu 3 này chính là chỉ có hai người bọn họ?
Mang theo khiếp sợ như vậy, An Mộc mang kính râm cùng mũ lưỡi trai lên, đè thấp vành nón của mình, theo Phong Kiêu một đường đến bãi đỗ xe, lái xe ra bên ngoài.
Phong Kiêu tự mình lái xe, cô an vị ở ghế lái phụ, tò mò nhìn trang thiết bị trên ô to, có chút tò mò, “Em cũng muốn học lái xe”
“Ừm, hôm nào dạy em” Phong Kiêu cũng không từ chối, bản thân tự mình lái xe, thật ra sẽ tiện hơn rất nhiều.
An Mộc gật gật đầu, sau đó cầm di động lướt Weibo.
Trên Weibo những bài viết hô hào cô nhanh chóng xuất hiện, vẫn như cũ ở vị trí đầu bảng.
An Mộc bấm vào xem, phần lớn đều là những người khoảng thời gian trước mắng cô cực kỳ hung vào bình luận.
----- Cộp cộp cộp, người ta biết sai rồi, Hạ nữ thần đừng vứt bỏ chúng tôi!
----- Hạ Hạ, mau trở lại! Chúng tôi yêu cô, vẫn luôn chờ cô!
----- Đường Đường là bị mẹ làm thương tâm sao? Đừng nản chí, còn có chúng tôi, chúng tôi sẽ luôn luôn không rời không bỏ.
Nhìn những hành động ấm lòng như vậy, khóe môi An Mộc, cong lên, cười cười.
Sau đó liền nhìn thấy Diệp Đồng Đồng gửi đến một tin nhắn riêng: Cậu rốt cuộc lúc nào mới xuất hiện lại đây?
An Mộc gửi một tin trả lời Diệp Đồng Đồng: Làm sao vậy?
Diệp Đồng Đồng dường như đang lướt tin tức, rất nhanh trên WeChat liền gửi đến một tin nhắn: Đi xem Weibo của tớ.
An Mộc liền tìm đến Weibo của Diệp Đồng Đồng.
Diệp Đồng Đồng cùng Đường Hạ là bạn tốt, nhưng Diệp Đồng Đồng tiến thân vào giới ca hát, cho nên bên giới nghệ sĩ bên này cũng không có ảnh hưởng gì lớn. Nhưng khoảng thời gian trước, cô lại nói chuyện giúp Đường Hạ, cho nên hiện tại Weibo của Diệp Đồng Đồng cơ hồ bị xoát bạo.
----- Đồng Đồng, mau nói cho tôi biết Đường Hạ khi nào thì trở về?
----- Đồng Đồng, hối lộ cho cậu một que kẹo, nói cho chúng tớ biết Đường Hạ lúc nào trở về đi, được không?
----- Lầu trên, đừng dụ hoặc Đồng Đồng của chúng tôi. Đồng Đồng rất vất vả mới giảm béo được đấy biết không hả?
.....
An Mộc nhìn phía dưới Weibo của Diệp Đồng Đồng, tên của mình có tần suất xuất hiện cao như vậy, cơ hồ không nhịn được muốn cười lớn.