Editor: Cà Chua.
An Mộc nói một câu, sắc mặt Lưu Tử Kỳ lại trầm xuống một chút.
Chờ đến cuối cùng, khi An Mộc bước lên phía trước một bước, Lưu Tử Kỳ đã tránh ở phía sau Thượng Quan Vũ.
Nhưng Thượng Quan Vũ nhìn chị dâu nhỏ, rõ ràng bên môi mang theo ý cười, làm anh ta không thể nhịn được rùng mình một cái, nghĩ tới bộ dạng cười như không cười kia của lão đại, tức khắc cảm thấy thật là nếu không phải người một nhà thì cũng phải đi chung một lối vào!
Chị dâu nhỏ muốn giáo huấn người khác, đến chính mình còn muốn ra tay đầu hàng, Lưu Tử Kỳ sao lại trốn sau lưng mình?
Vì thế Thượng Quan Vũ xoay người, trực tiếp rời đi.
Lưu Tử Kỳ:…….
Trước mặt Lưu Tử Kỳ không còn ai che chắn, trực tiếp đối mặt với An Mộc, lập tức xé rách mặt nạ, không còn là người mẹ bao dung, “Đường Hạ, cô đừng ngậm máu phun người, cô nói những lời đó tôi nghe đều không hiểu!”
“Cô không nghe rõ nhưng hiểu rất rõ phải không?!” An Mộc cười tủm tỉm mở miệng, “Cô dám nói cô nhỏ bé không truyền tin tức kia ra? Tuy là cô đã cắt bỏ phần hậu kì, nhưng lúc ấy chuyển phát bình luận rất nhiều, một giây là có thể chụp hình được.”
Lưu Tử Kỳ:……..
Sự việc giữa Lưu Tử Kỳ và Ngôn Phi Thần không thể phủ nhận, cũng không có gì đáng để phủ nhận, Lưu Tử Kỳ đã thông minh chuyển chủ đề, “Về sự việc của đứa bé này, tôi căn bản là không động thủ đẩy cô bé, cô đừng có mà ngậm máu phun người.”
“Kìa, cô không nói gì mà chuyển chủ đề, vậy là đã thừa nhận sự việc giữa cô và Ngôn Phi Thần là do cô cố tình bôi nhọ người khác?”
Lưu Tử Kỳ:……!!
Không thể dây dưa đến sự việc với Ngôn Phi Thần ở tên bởi vì chuyện đó Lưu Tử Kỳ thật sự không có gì để bao biện.
Lưu Tử Kỳ thấy An Mộc không ngừng nói về chuyện này, tức khắc nhìn về phía Lý Hiếu Văn cùng Ngô Tư Tư.
“Anh Lý, anh vừa mở tiệc đã xảy ra sự việc này, anh liền trơ mắt đứng nhìn tôi phải chịu oan uổng sao? Một đứa trẻ vô giáo dục không biết từ đâu tới, còn làm hỏng bánh kem rồi còn muốn đổ hết sự tình lên đầu tôi nữa sao?”
Lý Hiếu Văn nghe nói như thế, ho khan một tiếng rồi tiến lên một bước.
Kỳ thật tất cả mọi người đều không tin Lưu Tử Kỳ sẽ hàm oan cho một đứa trẻ, vậy nên một người bạn khá tốt của Lưu Tử Kỳ liền đứng ra mở miệng, “Phải đó, anh Lý, Đường Hạ đúng là đã không coi anh ra gì rồi, tự ý dẫn một đứa trẻ tới, mang đến nhiều phiền toái như vậy, lại còn hủy hoại tiệc sinh nhật của Lý thái thái, sao giờ lại thành lỗi của Lưu Tử Kỳ được chứ? Xét đến cùng vẫn là cô ta sai, hơn nữa đứa nhỏ này vừa nhìn đã thấy ngay không được giáo dục tử tế.”
Lưu Tử Kỳ thừa cơ mở miệng, “Chúng ta đều biết quan hệ của Ngô Lão Sư cùng Đường Hạ rất tốt, nhưng có thể mặc kệ cho Đường Hạ làm khó dễ tôi sao? Đem nước bẩn đổ lên người tôi? Tham gia một yến hội không ngờ lại lắm rắc rối thế này!”
Lời này vừa nói ra đã có người phụ họa, “Đúng vậy, yến hội của Lý gia, quả là không an toàn! Tùy tùy tiện tiện có thể dẫn một cô bé vào sao?”
“Lần này may mắn còn là một cô bé, chỉ làm hỏng một cái bánh kem, chứ lần sau mà là paparazzi thì chắc là…..hay lắm.”
Thân là minh tinh, giữ bí mật riêng tư là điều vô cùng quan trọng, Lưu tử Kỳ khơi ra chủ đề này, mọi người xung quanh liền có dịp xì xào bàn tán.
Ngô Tư Tư muốn bảo vệ An Mộc, nhưng chuyện này lại liên quan đến mặt mũi của Lý gia, cô không tiện lên tiếng, đành bất lực nhìn về phía An Mộc.
An Mộc cắn môi.
Cô biết, chuyện này không đúng nhưng lúc này nói đứa nhỏ này và mình không có quan hệ gì thì cũng không đành lòng.
Vì thế đem Phí Nghe Âm che chở phía sau lưng mình, mở miệng, “Tôi biết tôi mang theo đứa nhỏ vào đây là không đúng, nhưng……”
“Nhưng tôi được mời tới!” Phí Nghe Âm đột nhiên mở miệng, vừa dứt lời, mọi người đồng lọat nhìn về phía cô bé.
Phí Nghe Âm lập tức đi về phía Phí Phẩm Trúc, “Chị à, Lý gia phát thiệp mời cho chúng ta không phải đã phát hai cái sao? Hơn nữa, bọn họ nói nhà chúng ta giáo dục không tốt, giáo dục nhà chúng ta thật sự không tốt sao?”
<!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->