Editor: Ngạn Tịnh
An Mộc lấy thư mời ra, vừa mới bước vào đại sảnh, liền nhìn thấy Ngô Tư Tư đang kéo một người đàn ông cùng tuổi, đứng ở nơi đó.
Người đàn ông kia lớn lên cũng không đẹp trai lắm, nhưng nhìn lâu một chút, lại thấy một cỗ hương vị quý tộc.
Mà nhìn thấy An Mộc, Ngô Tư Tư lập tức hưng phấn, chạy đến tặng cho cô một cái ôm nhiệt tình.
“Tiểu Hạ, năm nay làm rất tốt! [Mối Tình Đầu Thứ 55] chị đã xem qua, diễn rất giỏi!” Ngô Tư Tư không bủn xỉn khích lệ, mặt đầy tươi cười mở miệng.
An Mọc ngắn Ngô Tư Tư từ trên xuống dưới. Cô năm gần đây béo hơn trước không ít, xem ra lời đồn hẳn là sự thật.
Ngô Tư Tư còn định nói gì đó chồng của cô đã đi đến, bắt lấy cánh tay của cô, “Cẩn thận một chút, động tác ôm này tác động quá lớn”
Ngô Tư Tư lập tức bĩu môi, “Yên tâm đi!”
Nhìn bộ dáng của hai người, An Mộc cảm thấy buồn cười, nhịn không được dò hỏi, “Chị Tư Tư, chị có bảo bảo rồi sao?”
An Mộc nhỏ giọng mở miệng, quan tâm nhìn phần bụng vẫn chưa nhô lên của cô.
Tay của Ngô Tư Tư, liền đặt lên bụng, mặt đầy hưng phấn, nhìn dáng vẻ quả thực rất tốt.
Ngô Tư Tư vừa muốn mở miệng nói gì đó với An Mộc, ở cửa truyền đến một tiếng cười quen thuộc, “Lý Hiếu Văn cậu đúng là tên nhóc khốn kiếp, chỉ là một bữa tiệc sinh nhật mà thôi, thế nhưng lại muốn bắt chúng tôi phải lăn lộn đến. Nói cho cậu này, phụ nữ cũng không phải là dùng để cung phụng”
An Mộc nghe giọng nói đó lập tức cảm thấy khóe mắt của mình không ngừng co rút.
Nhìn theo tầm mắt của Ngô Tư Tư, liền nhìn thấy Thượng Quan Vũ một thân tây trang màu đen, sắc mặt đầy khó chịu bước vào.
Mà ở bên cạnh anh, một nữ tinh đang khoác tay Thương Quan Vũ.
Nhìn đến nữ tinh kia, tròng mắt An Mộc lập tức co rụt lại.
Người đó không phải ai khác, chính là Lưu Tử Kỳ!
An Mộc nhịn không được đỡ trán, cảm thấy Thượng Quan Vũ này trời sinh chính là để đối đầu với cô.
Lần trước là Manh Manh, lần này lại là... đổi thành Lưu Tử Kỳ?
Bộ dáng của Thượng Quan Vũ vốn đỉnh đạc, nói chuyện lại càng không chừa mặt mũi cho chủ nhân bữa tiệc chút nào. Nhưng lúc vừa tiến đến, liền nhìn thấy người bên cạnh Ngô Tư Tư...
Thượng Quan Vũ lập tức mở to hai mắt nhìn.
Má ơi, anh nhìn thấy gì đây?
Đó là... chị dâu?!
.... Con mẹ nó!
Tại sao chị dâu lại ở nơi này?
Hơn nữa, tại sao chị dâu lại thân quen với Ngô Tư Tư như vậy?
Bên này, Lý Hiếu Văn nắm tay Ngô Tư Tư, bước nhanh đến chào đón Thượng Quan Vũ.
Không ngờ đến Thượng Quan Vũ lại nhanh chóng xua tay, “Đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích, chờ ở đó tôi đi đến là được”
Nói, liền đổi mặt, bộ dáng cười nịnh nọt, nào còn bộ dáng đại gia như trước nữa.
Lưu Tử Kỳ cũng liếc mắt một cái liền nhìn thấy An Mộc, lập tức nở một nụ cười đầy kiêu ngạo.
Lựa chọn đi ăn máng khác FAE quả thực sáng suốt.
Ít nhất là trong trường hợp tham dự các buổi lễ, tiệc thế này, có thể đi cùng với Thượng Quan Vũ, cực kỳ có mặt mũi. Không giống như Đường Hạ, một mình đến đây. Chỉ bằng vào điểm này thôi cũng đủ để Đường Hạ và Ngô Tư Tư kết tình hữu nghị.
Cằm của Lưu Tử Kỳ, không nhịn được hơi giơ lên.
Ngô Tư Tư cho dù là minh tinh hạng một thì thế nào? Gả cho Lý Hiếu Văn, thì chính là đàn em của Thượng Quan Vũ!
Thượng Quan Vũ tiến đến, liền vỗ vỗ bả vai của Lý Hiếu Văn.
Lý Hiếu Văn tươi cười thân thiết, “Ngài có thể tới thật đúng là làm cho nơi này của tôi bồng tất sinh huy(*)”
(*)Bồng tất sinh huy(蓬荜生辉): nhà tranh rực rỡ/phát sáng (lời khách sáo) | thường dùng khi khách quý tới nhà hoặc được tặng một vật trang hoàng nhà cửa | rồng đến nhà tôm; quý khách đến nhà; thật là vinh hạnh…
(Nguồn: Từ điển thành ngữ/ phương ngữ Trung Quốc)
Sau đó, Lý Hiếu Văn giới thiệu hai bên cho nhau.
“Đường Hạ tiểu thư, vị này chính là tổng giám đốc FAE Thượng Vũ Quan tiên sinh, cũng là người thừa kế của gia nghiệp Thương Quan ở kinh đô”
“Thượng Quan tiên sinh, đây là Đường Hạ”
Nếu là ngày thường, Thượng Quan Vũ chắc chắn đã chê cười Lý Hiếu Văn giả vờ đứng đắn. Nhưng không ngờ đến hôm nay Thượng Quan vũ, thế nhưng lại lập tức vươn tay về phía An Mộc, “Rất hân hạnh được quen biết cô”