Editor: Ngạn Tịnh
Cho nên, Ngôn tiền bối anh vẫn luôn yêu thầm người ta sao!
Ngẫm lại nam thần quốc dân của mình, thế nhưng vẫn luôn yêu thầm một người phụ nữ đã có chồng, An Mộc liền cảm thấy cả người đều khó chịu.
Nhưng bởi vì tò mò Ngôn Phi Thần, cho nên cô vẫn tròn mắt trông ngóng nhìn anh.
Ngôn Phi Thần thấy cô muốn nghe, mặc dù những chuyện đó đã qua lâu rồi, nhưng Ngôn Phi Thần hiện tại, chính là đi ra từ trong bi thương. Những áp lực trong lòng vẫn luôn không thể nói với ai kia, bây giờ anh cũng có lẽ nên tìm một người để kể hết.
Cho nên, Ngôn Phi Thần chậm rãi mở miệng: “Mẫn Mẫn không phải người trong giới giải trí chúng ta, mà là vị hôn thê của Đặng Uyên, thế nhưng tôi và Mẫn Mẫn lại yêu nhau. Mẫn Mẫn cùng Đặng Uyên sáng lập ra Hoa Nghị, muốn kéo tôi vào. Khi đó, Đặng Uyên cũng đã đồng ý giải trừ hôn ước. Hai người bọn họ vốn chỉ đơn thuần là bạn bè lớn lên từ nhỏ với nhau mà thôi. Nhưng không ngờ... Mẫn Mẫn trúng kế của người khác, dây vào ma túy. Ý chí của cô ấy vốn không bền, nhiễm vào liền dứt không ra. Nhiều năm như vậy, rất nhiều lần đưa cô ấy đến trại cai nghiện, nhưng không lần nào dứt bỏ hoàn toàn được. Mà năm đó, Mẫn Mẫn vì không muốn bị tôi phát hiện, vì bảo trì hình tượng tốt đẹp trước mặt tôi, cho nên nhanh chóng quyết định kết hôn với Đăng Uyên. Rất lâu sau tôi mới biết được chuyện này, nhưng lúc ấy Mẫn Mẫn đã không chịu được nữa. Mỗi ngày đều bị nhốt trong nhà, không cho cô ấy hít thuốc, cô ấy liền tự ngược. Ngẫu nhiên có lúc thanh tỉnh, liền nói với tôi, giúp cô ấy kinh doanh Hoa Nghị, cho nên tôi liền đến Hoa Nghị”
Chuyện cũ đơn giản, lại không hề có bất cứ khúc mắc nào.
Nhưng kết quả vẫn chỉ có một, đó chính là Ngôn Phi Thần vì gút mắt tình cảm, bị nhốt ở Hoa Nghị mười năm. Ngay lúc sự nghiệp đang ở đỉnh cao của cuộc sống, thế nhưng lại tự nguyện lui về hậu trường.
An Mộc nghe cảm thấy rất đáng tiếc, lại có chút xót xa.
Chỉ vì vợ của người ta, vậy mà anh lại có thể làm được như vậy, thật sự làm cho người khác phải cảm động.
Ngay lúc An Mộc đang xúc động, đột nhiên Ngôn Phi Thần lại lần nữa nhìn về phía cô, đề tài chuyển đi có chút đột ngột và cứng ngắc, “Về chuyện giải thưởng Kim Mã, công ty chỉ sợ vô năng vô lực, tôi ở phía bên đó cũng không có nhân mạch gì, đặc biệt là loại giải thưởng này, cô...”
An Mộc phất tay, “Không sao! Có thể có tên trong danh sách, tôi xem như đã được coi trọng lắm rồi. Đó là bộ phim đầu tiên của tôi, cũng không thể quá tham lam. Cầm được giải thưởng vai phụ tốt nhất của Bách Hoa đã tốt rồi, cũng không nhất thưởng phải cầm lấy giải thưởng người mới tốt nhất kia nữa đâu!”
Ngôn Phi Thần gật đầu, trầm mặc một chút, lại đột nhiên mở miệng, “Thật ra, nếu cô thật sự muốn, có thể đi tìm Phong tổng...”
An Mộc lập tức xua tay, “Không cần không cần, người mới không thể nổi nhanh như vậy đâu”
Bằng vào một bộ phim, liền lấy được nhiều giải thưởng như vậy, quả thực là không có khả năng.
Ngôn Phi Thần lại nhìn An Mộc như suy tư điều gì, “Ừm, cô có thể nghĩ như vậy là rất tốt, cái giải thưởng này lấy được hay không cũng chẳng sao”
Nói đến đây, lại chuyển dời đề tài. Lúc này đây, trong lời nói của anh lại mang theo chút cẩn thận, “Tôi nghe nói, Phong tổng ở nước ngoài đã bí mật kết hôn, cô cùng Phong tổng...”
An Mộc nhìn bộ dáng lúc này của Ngôn Phi Thần, cảm thấy buồn cười. Từ lúc nào Ngôn lão sư nói chuyện lại cố kỵ cảm xúc của người khác như vậy?
Cô biết, Ngôn Phi Thần chính là sợ kích thích đến mình. Nhưng là...
An Mộc cắn cắn môi, “Ngôn lão sư, có một vài chuyện, tôi nhất định cần phải thẳng thắn với anh”
Ngôn Phi Thần sửng sốt, “Cô chia tay với Phong tổng rồi?”
An Mộc lập tức nhịn không được mà bật cười, Ngôn Phi Thần vội vàng mở miệng, “Chia tay cũng tốt, tuy rằng nhân mạch bên Phong tổng rất lớn, nhưng dựa vào cậu ta cũng không phải là chuyện hay”
An Mộc cười khổ, “Không phải”
Ngôn Phi Thần dừng lại trong giây lát, lại hỏi, “Đó là?”
An Mộc buông tay, “Ngôn lão sư, tôi kết hôn rồi!”
Ngôn Phi Thần sửng sốt, “A?”
An Mộc nhấp môi, lại cười rất hạnh phúc, “Người bí mật kết hôn với Phong tổng ở nước ngoài đó, là tôi”