Editor: Cẩm Lý Ngư
An Mộc thật vất vả mới làm cho mình không xấu hổ như vậy, sau đó mới thò đầu ra từ ổ chăn, đối mặt với di động cười ngu ngơ: “Nhưng mà, em còn muốn lăn lộn trong showbiz, kia gì, chúng ta có thể tạm thời không công khai được không?”
Không công khai, vậy thì không có cách nào cử hành hôn lễ long trọng.
Phong Kiêu nhíu mày: “Không có hôn lễ, em sẽ không cảm thấy buồn sao?”
An Mộc thở dài: “Nếu em đã lựa chọn nghề này, phải biết kết quả. Em không muốn bị người khác nói là chỉ biết tiềm quy tắc, em muốn dựa vào năng lực của mình, từng chút một trèo lên trên.”
Mỗi người đều có lập trường, hiện tại giấc mộng của An Mộc là muốn đạt đến địa vị có thể sóng vai với Phong Kiêu, sau đó lại tuyên bố cho mọi người biết, bọn họ ở bên nhau.
Phong Kiêu im lặng một chút, không nói gì.
An Mộc biết, Phong Kiêu là sợ mình bị uất ức, lập tức nói: “Kỳ thật, chúng ta hoàn toàn có thể đợi đến sau khi công bố cử hành hôn lễ cũng được.”
Phong Kiêu dừng lại, cuối cùng nói: “Năm năm.”
An Mộc sửng sốt: “Hm?”
Phong Kiêu giải thích: “Cho em thời gian 5 năm, nếu 5 năm sau, em còn không đi đến đỉnh cao, vậy thì anh sẽ công bố quan hệ của chúng ta.”
Năm năm…
Khóe mắt An Mộc thấm ướt…
Năm năm sau, Phong Kiêu đã 33 tuổi.
Tuy rằng mình còn trẻ, nhưng anh lại nguyện ý nhân nhượng cô năm năm.
Phong Kiêu lúc mới quen biết, bá đạo lại thích chưởng khống hết thảy ở trong lòng bàn tay, còn từng muốn không cho cô đi quay phim. Nhưng Phong Kiêu hiện tại…
An Mộc cười: “Được!”
Hai người trong cuộc, cứ như vậy ngu ngơ ôm điện thoại nấu cháo.
Mà toàn bộ internet, cũng bị Phong Kiêu cầu hôn làm cho khiếp sợ, trong nháy mắt, khắp cả nước, thậm chí hôm sau đầu đề báo chí đều đăng chuyện này.
Về phần An Mộc, thì bị xưng là “Phong phu nhân” thần bí.
Kinh đô, Phong Kiêu nghe tiếng hô hấp đều đặn trong điện thoại, khóe môi gợi lên mỉm cười.
Anh cầm bảng hành trình tương lai nhìn mấy lần, liền gọi điện thoại cho Vệ Uy: “Đặt vé máy bay đi Lệ Giang, ba ngày sau.”
*
Sáng hôm sau An Mộc không thức dậy được, vẫn là Âu Dương Sát Sát chạy tới gõ cửa, mới đánh thức cô.
Hôm nay là ngày đầu tiên vào đoàn, cũng là ngày đầu tiên chính thức quay phim, cho nên cô không thể đến muộn.
Nhanh chóng rời giường, rửa mặt, ăn sáng, sau đó mới chạy đến đoàn làm phim.
Trong đoàn làm phim, nhân viên công tác tốp năm tốp ba tụ tập.
An Mộc vừa đến gần, liền nghe thấy bọn họ đang thảo luận vụ cầu hôn rầm rộ đêm qua.
“Ai, hôm qua cầu hôn thật là rất lãng mạn! Tôi cố ý đếm thử, lại có mấy chục nghìn người online chờ kết quả!”
“Wow, cũng không biết Phong phu nhân là ai, cô ấy thật sự rất hạnh phúc! A a a a, tôi ghen tỵ cô ta chết mất!”
“Oh, trời ơi, nếu ông xã tương lai của tôi lãng mạn bằng một nửa Phong tổng thôi, tôi liền thỏa mãn rồi!”
“Phong phu nhân sẽ bị phụ nữ khắp thiên hạ này ghen tỵ! Nhất định là cô ta đã đoạt đi hạnh phúc của tất cả phụ nữ!”
“Phong phu nhân đã trở thành kẻ địch toàn dân!”
“…”
An Mộc đi qua đi lại, không tìm thấy một chỗ nào là không thảo luận chuyện này.
Vẻ mặt cô hơi lúng túng, nghe bọn họ nói chuyện rất muốn nói cho bọn họ, ê ê, nữ chính trong câu chuyện đang đứng ở trước mặt các người nè! Chúng ta có thể nói chuyện hàm súc một chút được không?
Hai má hơi nóng, khóe môi lại không tự giác cong lên.
Kỳ thật sau khi yêu đương, liền muốn nói cho cả thế giới biết, người đàn ông này là của tôi.
Hôm qua tuy rằng không phải dùng ID chính thức, nhưng cô đích xác là cùng Phong Kiêu công bố tình cảm trước mặt người trong thiên hạ. <!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->