Editor: Cà Chua
An Mộc ừ một tiếng, cảm xúc dường như đi xuống, “Anh nói xem, giới giải trí tại sao lại phức tạp như vậy?”
“Ôi, có cái vòng luẩn quẩn nào mà không phức tạp chứ? Giống như đồ ngốc nhà em, cũng chỉ đủ ở nhà nấu cháo hầu hạ người ta.”
An Mộc:……Tốt rồi, sao cô lại nghe thấy một giọng điệu chua lòm thế này?
Chuyện cô nấu cháo cho Ngôn Phi Thần, chỉ có Âu Dương Sát Sát và Thượng Quan Vũ biết, Âu Dương Sát Sát thành kiến với Phong Kiêu như vậy, chắc chắn sẽ không tiết lộ chuyện này, cho nên chuyện này khẳng định chỉ có Thượng Quan Vũ miệng rộng nói!
Xem ra, Thượng Quan Vũ vẫn không hiểu chuyện!
An Mộc nheo mắt.
Ở xa bên ngoài, Thượng Quan Vũ tức khắc cảm thấy toàn thân rét run, nổi hết da gà.
“Tại sao không nói?” Giọng nói Phong Kiêu thực sự có điểm không hài lòng.
An Mộc tức khắc mở miệng, “Phong Kiêu, chú út, tôi tưởng là anh.”
Phong Kiêu thấp giọng, rất lâu sau mới mở miệng, “…..Tôi không tin.”
An Mộc:…..
“Mấy ngày nay em bận lo cho người ta, làm gì có thời gian tưởng là tôi?”
An Mộc nghe giọng điệu này mười phần ý vị giận dỗi, “Tưởng anh cùng người đó có nét giống nhau, tưởng anh chính là tâm ý của tôi.”
“Em có tâm ý sao?”
An Mộc:…..
Vẻ mặt An Mộc thảm thương, “Chú út, tôi biết tôi sai rồi, lúc này tôi đã bị vạch trần, tôi thực sự khổ tâm, ôi, anh có thể không đả kích tôi nữa được không?”
Giọng nói đối diện khựng lại, hừ lạnh một tiếng,:”Em còn biết sai cơ à?”
An Mộc tức khắc vui mừng mở miệng, “Thật sự ấy, tôi chạy đôn chạy đáo như vậy cũng là có lý do cả.”
“Là gì?”
“Bởi vì tôi biết, bất luận chuyện gì xảy ra, anh sẽ không mặc kệ tôi đúng không! Tôi không sợ gì hết, huống chi là một chuyện như thế này? ở giới giải trí, ai mà có địa vị cao hơn anh cứ, anh nói xem có đúng không?”
Phong Kiêu:…..
An Mộc được đà lên tiếng, “Nói nữa, cùng lắm thì, anh cho tôi một chút tiền công, tôi nguyện đi theo anh!”
“Hừ!” Cuối cùng Phong Kiêu không nhịn được cười, chỉ là những lời nói mà cũng làm anh cảm thấy thoải mái thế này, “Ai nói tôi sẽ giúp em?”
“Sao?” An Mộc sửng sốt.
“Tôi vốn dĩ không thích em đi đóng phim, lúc này đây em lại tự hủy đi tương lai diễn xuất của mình, không cần ra tay, đúng lúc, về sau em liền yên phận ở nhà làm bà Phong, sinh cho tôi một đứa con kháu khỉnh, giúp chồng dạy con….”
An Mộc tức khắc nhảy dựng lên, “Không được!”
“Tại sao lại không được?” Giọng nói gằn xuống, khí lạnh từ điện thoại truyền qua.
An Mộc tức khắc cứng họng, nhanh chóng lấy lòng, “Phong Kiêu, Kiêu Kiêu, đừng như vậy mà….~”
“Chuyện này đều là em tự tìm tới.”
“Trời! Nếu anh không giúp tôi, tôi liền kêu tên xấu của anh!”
Phong Kiêu:…..
An Mộc uy hiếp xong, nghĩ lại lại thấy người này luôn luôn ăn mềm chứ không ăn cứng, vì thế lập tức lại kiềm chế lại, “Kiêu Kiêu thân ái à, anh sẽ không mặc kệ tôi phải không?”
Thật sự ở <<Vui sướng cuối tuần thiên>>, tiết mục đầu tiên, cô nói ra những lời đó, đã biết chính mình đã đắc tội với Hoa Nghị.
Hiện tại cô chỉ có một hi vọng, đó chính là Phong Kiêu.
Đương nhiên, nếu không có sự hậu thuẫn của anh ta An Mộc cũng không chắc cô có thể một mình vượt qua nhiều chuyện như vậy.
Phong Kiêu chắc chắn sẽ không mặc kệ cô, điểm này không thể nghi ngờ vào đâu được.
Chỉ là người nào đó đang ghen tị, nên cô lại phải trở thành cô giáo tiểu học, dùng sức dỗ dành một chút.
Phong Kiêu bỗng nhiên cười, “Muốn tôi ra tay, em phải đồng ý với tôi một chuyện.”
Ánh mắt An Mộc sáng lên:”Chuyện gì?”
Phong Kiêu không biết đã nói gì làm cho sắc mặt An Mộc tức khắc đỏ lựng:”Anh, anh, anh là đồ quỷ!”