Editor: Cẩm Lý Ngư
Chín giờ sáng, An Mộc bị tiếng chuông di động đánh thức.
Cô hoảng sợ, theo bản năng nhảy dựng lên cầm di động, tưởng là Ngôn Phi Thần, nhưng không ngờ lại là Mễ Kỳ.
An Mộc cau mày, nghĩ đến bộ dáng hả hê của Mễ Kỳ liền cảm thấy chán ghét, hít vào một hơi thật sâu, lúc này mới nghe máy: “Alo?”
Thanh âm Mễ Kỳ, bỗng nhiên lại thập phần nhẹ nhàng cùng lấy lòng:
- Đường Hạ a, hôm nay đến công ty một chuyến, chị có việc gấp muốn nói cho em biết.
An Mộc nghe thanh âm này liền cảm giác không đúng.
- Chuyện gì?
- Ai nha, hôm qua là chị nghĩ sai rồi, không nên gọi em quay quảng cáo gì cả. Dù sao hôm nay em cứ đến công ty đi.
An Mộc cũng muốn đi công ty xem Đặng Uyên nói như thế nào, muốn nhìn xem đến tột cùng là vì sao, đối với người yêu sánh vai cùng nhau mười năm, lại có thể tâm ngoan thủ lạt như vậy.
Thuận tiện, cô muốn thông qua công ty, tìm một ít tư liệu về Ngôn Phi Thần, ví dụ như địa chỉ gia đình.
Cho nên An Mộc “Uhm” một tiếng.
Âu Dương Sắt Sắt lái xe, đưa cô đến Hoa Nghị.
Vừa bước vào Hoa Nghị, An Mộc liền phát hiện khắp nơi đều là tiếng nhỏ giọng bàn bạc.
Bước vào thang máy, hai nhân viên công tác đứng ở sau lưng cô còn đang nhỏ giọng nói:
- … Đây là chuẩn bị kết hôn, cho nên muốn dọn sạch đường cho mình?
- Ai, chỉ là đáng thương Ngôn lão sư, nhìn như thế nào đều là bị từ bỏ…
- Đặng tổng thật sự là có chút...
- Xuỵt! Cũng dám nói lời ong tiếng ve, không muốn làm việc trong công ty?
Một người khác nhất thời im lặng không nói.
An Mộc nghe không hiểu ra sao, quay đầu nhìn hai người:
- Vừa rồi hai người nói gì? Ai sắp kết hôn?
Một người nhất thời nói:
- Còn ai vào đây nữa, Đặng tổng chứ ai!
An Mộc nắm chặt tay, đột nhiên nghĩ đến trong điện thoại, Ngôn Phi Thần mất tích, lập tức kinh hô lên tiếng:
- Anh ta kết hôn với ai?
- Nghe nói là đại tiểu thư của công ty giải trí Lâm Tịch.
Trong nháy mắt, An Mộc đều hiểu hết tất cả.
Hoa Nghị muốn hợp tác với Lâm Tịch, cho nên Đặng Uyên liền muốn liên kết hôn nhân. Sau đó, làm tình nhân của anh ta, Ngôn Phi Thần liền trở thành chướng ngại vật? Vì thế không chút do dự, không lưu tình cảm đuổi Ngôn Phi Thần đi?
An Mộc nhất thời tức giận đến thở dốc. Đặng Uyên, cái tên Trần Thế Mỹ này!
An Mộc hận không thể lập tức xông đến trước mặt gã ta, đánh gã một trận!
Đinh!
Thang máy đến.
Hai người nhân viên công tác cảm nhận được khí lạnh từ trên người An Mộc, một đám nghiêng thân thể, men theo góc tường rời đi.
Mà An Mộc, sau khi hít thở sâu vài cái, nghĩ đến mình còn đang quay chụp quảng cáo trà lạnh, chỉ có thể ra thang máy, đi đến văn phòng của Ngôn Phi Thần, hiện tại phải nói là văn phòng của Mễ Kỳ.
Trong văn phòng.
Mễ Kỳ đang gọi điện thoại.
- Alo, chào ngài, Hoàng đạo. Tôi là Mễ Kỳ a.
Thanh âm Hoàng đạo rất kỳ lạ.
- Mễ Kỳ là ai?
Mễ Kỳ: …
- Tôi là thư ký của Ngôn lão sư. Là thế này, tôi nghe nói ngài đang có kế hoạch quay điện ảnh mới. Ở chỗ tôi có chọn người, ngài xem…
- Muốn nhân vật, báo danh trước, thông qua sơ thẩm chúng tôi sẽ thông báo mọi người đi thử vai. Còn nữa, đây là số điện thoại tư nhân của tôi. Tôi không muốn ở trên điện thoại này nhìn thấy cô gọi đến, hiểu chưa?
Mễ Kỳ nghẹn, giận đến ngón tay phát run, nhưng lại không thể không đáp lại.
- Hiểu được.
Đầu bên kia trực tiếp ngắt cuộc gọi.
Mễ Kỳ giận dữ ném di động lên bàn.
Cô cứ cho rằng!
Cứ cho rằng công tác với Ngôn Phi Thần lâu như vậy, mạng lưới quan hệ của Ngôn Phi Thần, cô đã thăm dò rõ ràng. Nhưng không ngờ tới, rõ ràng trước kia Ngôn Phi Thần nói chuyện điện thoại với Hoàng đạo, ngữ khí càng không khách khí, nhưng Hoàng đạo lại nguyện ý cho gã ta một cơ hội.
Đến lượt mình, lại biến thành công chính nghiêm minh!