Editor: Cẩm Lý Ngư
- Đường Hạ, Ngôn Phi Thần quy tắc ngầm nghệ sĩ trong công ty, cô có bị ảnh hưởng hay không?
- Đường Hạ, xin hỏi Ngôn Phi Thần có quy tắc ngầm cô hay không? Cô có thể nhận được vai nữ phụ trong « Trầm Phù » có phải là do ngủ với Ngôn Phi Thần hay không?
- Đường Hạ, cô cảm thấy con người của Ngôn Phi Thần như thế nào?
- …
Một đám phóng viên hoàn toàn bao vây xung quanh An Mộc.
An Mộc nhìn quanh, có đến tận hai mươi mấy người.
Trong lòng bực tức, cô giận đến mức cả người run lên:
- Nói bậy, các người đang nói bậy, các người…
- Nói bậy? Đường Hạ, cô đang nói chuyện thay cho Ngôn Phi Thần sao? Nhiều nghệ sĩ ký tên nói gã ta quy tắc ngầm như vậy, cô lại nói chuyện thay cho gã ta? Hay là… Cô thích bị gã ta ngủ?
Ánh mắt An Mộc sắc bén nhìn về phía phóng viên vừa nói chuyện, nắm chặt tay tiến lên một bước:
- Anh đang nói cái gì?
Phóng viên kia bị ánh mắt của cô dọa đến mức lui về sau một bước, lại ngửa đầu nói:
- Cho nên Đường Hạ, cô đang thẹn quá thành giận sao? Bởi vì tôi nói đúng?
Đột nhiên An Mộc cảm giác có chút vô lực.
Đám paparazzi bám dai như đỉa này căn bản chính là muốn kéo Ngôn Phi Thần xuống dưới, làm cho cô hoàn toàn không có cơ hội giải thích.
Lúc này An Mộc thật là có cảm giác tú tài gặp binh, có lý nói không rõ. (*)
(*) Tú tài gặp binh, có lý nói không rõ: Đây là một câu thành ngữ của Trung Hoa, ý nghĩa là “Người tú tài thì thích nói đạo lý, còn binh lính thì chỉ thích dùng vũ lực giải quyết vấn đề. Tú tài gặp phải binh lính, có nói đạo lý bọn họ cũng sẽ không nghe. Cho nên câu này còn có nghĩa là “Đàn gảy tai trâu”.
Nói chuyện giúp Ngôn Phi Thần, chính là thích bị anh ta ngủ; không nói chuyện giúp anh ta, lại là chứng minh tội danh của Ngôn Phi Thần…
Đúng lúc cô đang sứt đầu mẻ trán, từ trong Hoa Nghị lại đi ra một nữ ngôi sao.
Đeo kính đen, xung quanh đều có người nhường đường, khí tràng mười phần, chính là Chu Chu.
Chu Chu vừa xuất hiện, đám phóng viên xung quanh An Mộc nhất thời bỏ qua cô, chạy về phía Chu Chu.
- Chu Chu, xin hỏi cô có cái nhìn như thế nào về việc Ngôn Phi Thần quy tắc ngầm ở trong công ty?
- Chu Chu, xin hỏi công ty cô sẽ trừng trị loại người ngụy quân tử lòng lang dạ sói này như thế nào?
- Chu Chu, xin hỏi…
An Mộc chợt thở phào nhẹ nhõm.
Cô muốn giúp Ngôn Phi Thần rửa tội, nhưng cô biết, lúc này nói gì cũng không có tác dụng, thừa lúc này, Âu Dương Sắt Sắt đã lái xe lại đây. An Mộc đang đi lên xe, lại chợt nghe thấy thanh âm đằng sau.
- Mọi người yên lặng một chút.
Cô dừng lại bước chân, quay đầu.
Chu Chu tháo kính đen xuống, lộ ra khuôn mặt trang điểm kỹ càng, phóng viên xung quanh lập tức yên lặng, nhìn chăm chú vào Chu Chu.
Chu Chu mỉm cười:
- Người như vậy, đương nhiên đã bị công ty xóa tên! Trước kia Đặng tổng bị gã ta che dấu, hiện tại đã biết chân tướng mọi việc, đương nhiên không có khả năng làm cho gã tiếp tục ở lại công ty hãm hại người khác.
Lời vừa nói xong, An Mộc nắm chặt bàn tay, hung tợn trừng Chu Chu.
- Chu Chu tiểu thư, ngài nói như vậy, tức là công ty đã thừa nhận tội ác của Ngôn Phi Thần. Xin hỏi, ngài có bị ảnh hưởng không?
Nhất thời Chu Chu lộ ra chút ủy khuất:
- Trước kia Ngôn Phi Thần ỷ vào uy danh với mạng lưới quan hệ, thường xuyên lấy tài nguyên của công ty cho nghệ sĩ của mình dùng.
Kèm theo câu nói này, lập tức có người hỏi:
- Chu Chu tiểu thư là đang ám chỉ chuyện tuyển diễn viên cho bộ phim « Mối tình đầu thứ 55 » trước đó sao?
Chu Chu mím môi cười, không nói gì, xem như cam chịu.
Lại có người hỏi:
- Xin hỏi vì sao Ngôn Phi Thần lại có nhiều tài nguyên như vậy?
Chu Chu cười bỡn cợt:
- Tôi không biết đâu. Nhưng mà… Tôi nghe nói Ngôn lão sư là nam nữ đều được nga ~
Một câu nói, vậy mà lại nói Ngôn Phi Thần là song tính luyến!
An Mộc thật là giận đến mức cả người run rẩy.
Chửi bới Ngôn Phi Thần, hoàn toàn bỏ qua Đặng Uyên, chính là biện pháp của đám người này!
An Mộc mạnh quay đầu, đi về phía Chu Chu.