Editor: Cà Chua.
Hậu quả trực tiếp nhất của buổi tối chơi quá mức đó là khi sáng hôm sau dậy đi học, hai mắt xuất hiện hai quầng thâm vô cùng rõ nét.
An Mộc mang theo kính râm, cúi đầu tiến vào phòng học, vừa ngồi vào chỗ, liền nghe thấy phía cửa có tiếng bước chân lạch cạch, tiếp theo, Đặng Vi cùng một đám người trong hội học sinh vọt tiến vào.
Đặng Vi ngẩng cao đầu, nhìn toàn bộ quanh phòng học, cuối cùng tầm mắt dừng lại trên người An Mộc, cong môi cười, “Có một số người da mặt thật là tốt! Bị mắng tới như vậy còn dám vác mặt đi học sao?”
Đôi tay cô ta chống nạnh, nhìn An Mộc chằm chằm, nghiến răng nghiến lợi mở miệng, “Đường Hạ, cô thật là không biết xấu hổ! Chị Hứa Lộ là tấm gương của chúng tôi, sao cô lại nhúng tay làm loạn chuyện tình của Hứa Lộ và Đường Cảnh?! Sao cô dám?”
Đặng Vi vừa mắng vừa tiến gần hơn tới phía đối diện An Mộc, dùng ngón tay chỉ chỉ trỏ trỏ, ý nói loại người thế này không xứng đáng học ở trường đại học điện ảnh thủ đô.
Sau đó khóe môi Đặng Vi lại cong lên thành một nụ cười đắc ý.
Kĩ thuật diễn đã được khẳng định ở <<Chìm nổi>>, lại thêm nhận được giải thưởng nữ vai phụ xuất sắc nhất, tiền đồ của Đường Hạ phải nói là vô cùng xán lạn, chỉ có điều…..!
Nếu như bọn họ cậy đông hiếp yếu, cố tình đuổi An Mộc, bôi nhọ thanh danh của cô, vậy thì cô còn mặt mũi nào mà có mặt tại đây nữa!
Đặng Vi ở bên cạnh đang có ý châm ngòi thổi gió, “Xinh đẹp thì có gì là ghê gớm chứ? Làm người thứ ba thì căn bản nhân phẩm đã không thể chấp nhận được! Thật không thể hiểu được mẹ cô đã dạy dỗ cô kiểu gì, để cô trở thành một loại người như vậy!”
Đặng Vi cùng một đám người hùng hổ, người trong lớp An Mộc mặc dù cảm thấy đối phương nói không có ý nhưng cũng không dám đứng ra đối nghịch cùng bọn họ, dù gì đó cũng là người trong hội học sinh, quản lý tất cả bọn họ!
Hơn nữa học viện điện ảnh thủ đô không giống như các trường đại học khác ở chỗ, nếu một sinh viên nào còn đang học trong trường có liên quan đến giới giải trí bên ngoài, thì việc tôn kính tiền bối là nguyên tắc bắt buộc, nên bọn họ cũng không dám phản bác lại Đặng Vi.
Đương nhiên có một bộ phận khác nhìn Đường Hạ cũng không mấy vừa mắt, cảm thấy chuyện cô làm thật là không đúng.
Lớp trưởng Diêu Lượng nhăn chặt mày, nhìn An Mộc, thấy cô vẫn ngồi tại chỗ với vẻ mặt thờ ơ, cúi đầu đọc sách, để cho đám người kia muốn làm gì thì làm, hiển nhiên không để mắt tới bọn họ, chỉ có thể thở dài, đến trước mặt Đặng Vi, “Chị học, lúc này sắp đến giờ học, mọi người có nên…..”
“Có nên làm sao? Cô đang đuổi chúng tôi đấy à?!” Đặng Vi lại ngẩng cao đầu, “Hừ, trường học này của chúng ta đúng là có những con sâu làm rầu nồi canh, mới chỉ có đang năm nhất, mới chập chững chân ướt chân ráo vào trường mà đã chen chân làm người thứ ba, Đường Hạ, sao cô không đi bán thân đi?!”
Lời vừa dứt, lại có người tiếp lời, “Đúng đó, nhưng chưa chắc cô đã chưa bán, nếu không thì tuổi còn trẻ như vậy, làm sao có thể tham gia được vào <<Đông Hoa công chúa>>, lại còn <<Chìm nổi>> nữa chứ? Cũng không biết Đường Hạ đã ngủ qua với bao nhiêu người rồi?”
Có một nam sinh quét ánh mắt đầy khinh thường từ trên xuống dưới qua người An Mộc, “Một đêm của cô đáng giá bao nhiêu tiền thế?”
Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều cười ầm lên.
Lư Yên lặng nghe đến những lời này, không nhịn nổi tức giận, đập bàn đứng phắt dậy, “Đủ rồi! Các người thân là những thành viên đứng đầu của học sinh trong trường, nhưng lại đối xử với những sinh viên năm nhất thế này sao? Trên mạng đều là những thông tin cốt gây tai tiếng để tạo sự chú ý, các người lại một mực tin theo sao? Hơn nữa, trong trường học mà các người cứ bàn tán thái quá về chuyện yêu đương, Đường Cảnh nếu thích Đường Hạ, chia tay với Hứa Lộ, đó là chuyện bình thường, vậy nên Đường Hạ chẳng có lỗi gì cả, nếu các người không thuận theo cho mọi chuyện êm xuôi thì muốn làm gì được chứ?”