Editor: Tuna
An Mộc nhìn thấy tôn lão sư, quả thực sợ đến ngây người.
Tôn lão sư là nhà bình luận điện ảnh trứ danh, lời nói của ông sắc bén lại thường chém không lưu tình. Cho nên rất nhiều bộ phim, đối với ông vừa yêu vừa hận, mỗi lần trước khi công chiếu chính thức đều sẽ gửi thư mời cho ông.
Nhưng Tôn lão sư mấy năm gần đây thể trạng ngày càng kém, đã rất lâu không đi rạp chiếu phim xem điện ảnh, chỉ ở nhà dùng rạp chiếu tại nhà mà xem.
Hơn nữa hai ngày trước tin tức truyền ra, Tôn lão sư bởi vì trúng gió, đã ra nước ngoài nhập viện, cho nên lúc này, tại sao Tôn lão sư lại có mặt ở kinh đô, hơn nữa còn là ở phòng chiếu?
An Mộc cảm thấy thập phần kinh ngạc.
Đạo diễn Lý đỡ tôn lão sư ngồi xuống vị trí xem tốt nhất, cùng thấp giọng nói mấy câu với ông ấy, lúc này mới đi đến trước sân khấu tại chổ ngồi của diễn viên.
Đạo diễn Lý vừa bước qua chổ An Mộc, An Mộc nhịn không được liền dò hỏi:
“Đạo diễn Lý, Tôn lão sư tại sao lại tới đây?”
Lý Đông Thịnh cười tủm tỉm mà mở miệng:
“Đây là do Phong tổng mời đến.”
An Mộc sửng sốt:
“A?”
“Phong tổng cố ý dùng phi cơ tư nhân đem Tôn lão sư đón về, mời theo cả bác sĩ tại gia, hơn nữa cố tình phái xe cứu thương đưa Tôn lão sư đến, chờ đến phim kết thúc, Tôn lão sư còn có xe chuyên dụng đưa về.”
Đạo diễn Lý cảm khái nói.
Phong tổng ra tay, quả nhiên không giống bình thường a!
Chỉ là một chuyến qua lại, liền phải tiêu đến mấy trăm vạn!
Đạo diễn Lý cảm thấy, FAE quả nhiên là nhà tư bản lớn, tiêu xài kiểu này cũng tương đương với phí tuyên truyền rồi!
An Mộc nghe nói như thế, trong lòng xẹt qua một dòng nước ấm.
Cô là người thông minh, lập tức liền đoán được, Phong Kiêu làm như vậy, tất cả đều là vì cô!
Cô bị Tôn lão sư nghi ngờ, mới có thể khiến cho này một vòng một ít ngôn luận, như vậy biện pháp tốt nhất, chính là làm Tôn lão sư tự mình thừa nhận, chứng kiến tận mắt, làm tôn lão sư thừa nhận kỹ thuật diễn xuất của cô!
An Mộc ngơ ngác đứng ở chỗ đó, nghĩ vậy một vòng tới nay, Phong Kiêu chưa bao giờ ở chính trước mặt cô đề cập qua chuyện này, cũng chưa từng an ủi cô.
Cô tuy rằng mặt ngoài kiên cường, nhưng kỳ thật ở sâu trong nội tâm, vẫn là khát vọng được an ủi a.
Cô cảm thấy Phong Kiêu không đủ hiểu cô, không đủ săn sóc cô, thậm chí thời điểm buổi tối, cô còn định chơi xấu không cho anh chạm vào mình……
Hốc mắt An Mộc có chút ướt, mũi cũng có chút đỏ rồi, nếu không phải là tình thế không cho phép, cô thật sự rất muốn khóc ngay bây giờ.
Loại cảm giác ôn nhu che chở này…… Thật sự là làm người ta cảm thấy quá ấm lòng có đúng hay không!
An Mộc phục hồi tinh thần lại, lập tức dò hỏi đạo diễn Lý:
“Phong tổng sẽ đến chứ?”
Đạo diễn Lý cười cười:
“Phong tổng bận rộn như vậy, sao có thể tự mình tới?”
Nói xong, ông cảm thấy vấn đề của cô gái nhỏ này thật buồn cười.
FAE mỗi năm đều đầu tư không ít cho phim điện ảnh, nếu như mỗi bộ phim anh đều đến vậy chẳng phải mỗi ngày đều phải cắm cọc ở rạp chiếu phim sao?
Đạo diễn Lý lắc lắc đầu, đi đến vị trí của mình, ngồi xuống.
An Mộc lại cảm thấy trong lòng có chút mất mát nho nhỏ, đây chính là bộ phim điện ảnh đầu tiên của cô a!
Nhưng mà……
Hồi sáng, Phong Kiêu có hỏi cô có muốn anh cùng đi với cô không, An Mộc lúc ấy cảm thấy chột dạ, sợ người khác phát giác quan hệ của bọn họ nê đã cự tuyệt anh.
Nhưng mà bây giờ…… cô hối hận rồi có được không?
An Mộc ảo day day ót mình, đầu cô thật sự là bị lừa đá rồi!
Cúi đầu, lấy ra di động, cô do dự do dự, cuối cùng vẫn là đgửi tin nhắn cho anh:
“Anh có bận không?”
Tin nhắn trả lời rất nhanh, chỉ có hai chữ, là phong cách trước sau như một của Phong Kiêu: Như thế nào
Ngay cả dấu chấm câu đều không có.