Editor: Quỷ Quỷ
Hứa Lộ càng thêm hận An Mộc.
Đường Cảnh lên tiếng, “Là ai?”
Hứa Lộ nhìn An Mộc, ngày đó hai người lục đục với nhau ở C thị, bộ dáng của cô ta đã thống khổ như thế nào.
Mà hiện tại, cô ta mũ áo chỉnh tề, thật làm cho người ta vô cùng khó chịu! Nếu chính mình nói ra tên vị hôn thê của Phong tổng, nhất định có thể nhìn thấy sự chật vật của cô ta.
Nghĩ như vậy, Hứa Lộ cười nhạt, “Tên weibo của cô ấy là ‘Viên đậu thanh xuân nhỏ nhớ về miền nam’.”
Hứa Lộ nhìn chằm chằm An Mộc, ra vẻ tức giận thay cô, “Phong tổng cũng thật là vô tình, nhưng làng giải trí là như vậy đó, Đường Hạ, cô cũng đừng quá đau lòng.”
Nói tới đây cô rũ mắt, nhìn Đường Cảnh, “Đường Cảnh, em thấy An Mộc gầy đi rồi, anh có rảnh thì khuyên nhủ cô ấy, việc gì cũng phải nghĩ thoáng một chút, cô ấy tuổi còn nhỏ, đi nhầm đường, nhìn lầm người là điều rất bình thường, chỉ là sau này, dựa vào chính mình cố gắng đạt được mục tiêu, đừng đi đường tắt là được…”
Trong mắt Hứa Lộ dâng lên đầy sự châm chọc.
Trước mặt Đường Cảnh nói ra việc An Mộc bị Phong Kiêu đá, trong cảm nhận của anh chắc chắn địa vị của An Mộc sẽ bị giảm xuống.
Cô cũng muốn đều Đường Cảnh nhìn cho kỹ, người con gái mà anh khắc cốt ghi tâm rốt cuộc là cái loại gì!
Đáng tiếc…
Đường Cảnh nghe thấy cái tên weibo đó, cả người như bị sét đánh cứng đờ ra, câu nói tiếp theo của Hứa Lộ một chữ cũng không vào đầu anh.
Hứa Lộ không biết, “Viên đậu thanh xuân nhỏ nhớ về miền nam” là ai, nhưng anh biết!
Anh kinh ngạc nhìn An Mộc, vẻ mặt không thể tin nổi, năm đó ở C thị, ông nội đã từng nói qua, trêu chọc ai cũng không được đụng đến Phong Kiêu, khi ông nội khuyên nhủ anh lại cảm thấy không đúng.
Về sau mới nhận ra, mối quan hệ giữa Phong Kiêu và An Mộc có gì đó không đơn giản.
Anh chỉ không hiểu, một đại nhân vật như Phong Kiêu sao có thể coi trọng một cô gái nhỏ bé?
Ai làm ơn nói cho anh hay vì sao An Mộc lại trở thành hôn thê của Phong Kiêu đi?
Vì sao?
Anh chỉ là yên lặng chờ đợi cô, chờ đến khi cô bị đánh cho đầu rơi máu chảy sẽ quay đầu lại nhìn anh, nhưng bây giờ… trước mặt anh là người phụ nữ ung dung tự tại và tỏa sáng, anh đột nhiên không nói được nên lời.
Một lần nữa Đường Cảnh ý thức được, người phụ nữ trước mặt anh đã càng ngày càng xa khỏi anh rồi.
Hứa Lộ vốn muốn nhìn thấy sự không kiên nhẫn cùng thất vọng của Đường Cảnh dành cho An Mộc.
Nhưng giờ Đường Cảnh đang trợn mắt nhì An Mộc.
Hứa Lộ nhíu mày, cảm nhận được có cái gì đó không thích hợp.
Cô muốn nói thêm gì đó, Đường Cảnh lại nói, “Cô ra ngoài một lát được không? Tôi muốn nói chuyện riêng với AN Mộc.”
Hứa Lộ mím môi.
Cô cảm thấy mình bị xem như người ngoài.
Đúng là từ trước đến nay vẫn luôn trưng ra hình tượng dịu dàng hiều hậu trước mặt Đường Cảnh, nên lúc này không thể từ chối yêu cầu của anh, cô rủ mắt xuống, trong mắt có tia oán hận,”Được.”
Cô đi tới cửa, lặng lẽ đóng lại, sau đó nhìn trộm vào.
Cô cầm điện thoại, mở camera, hướng vào bên trong phòng, như vậy thông qua nó cô có thể biết được diễn biến bên trong.
Tuy không nghe rõ, nhưng lại có thể nhìn thấy cả hai người.
Trong phòng.
Hứa Lộ đi rồi An Mộc liền nhìn Đường Cảnh.
Đẹp trai, có tiền, lạnh lùng, những thứ này đã khiến Đường Cảnh trở thành một LadyKiller.
Đáng tiếc, An Mộc luôn luôn coi anh là anh trai.
Cô ngẩng đầu, giờ phút này có chút lúng túng, lại có chút mất mát, một lúc lâu sau mới nói, “Anh muốn nói gì?”