Editor: Tuna
Lý Mạt Mạt:……
Lúc này, Phong Kiêu không nhanh không chậm mở miệng:
“Nga, tay cậu ta bị trật rồi.”
Tay bị trật rồi?
An Mộc đầy mặt nghi hoặc quay đầu lại, liền nhìn thấy Hoàng Bằng trong nháy mắt bưng kín tay trái:
“Đúng vậy, tay tôi đau, không thể dùng sức.”
Tuy rằng không biết bọn họ đang làm cái gì, nhưng là An Mộc thực mau vẫn là đem lực chú ý đặt ở Phong Kiêu trên người, thò lại gần dò hỏi:
“Ngươi không sao chứ?”
Phong Kiêu vuốt cằm, thập phần khó xử mở miệng:
“Ân, tuy rằng anh cũng cảm thấy thực hồ nháo, nhưng là nếu là bạn của em, anh đây liền cố mà làm đi.”
An Mộc nghe nói như thế, tức khắc cảm thấy thập phần cảm động, khuôn mặt nhỏ lộ ra tươi cười:
“Anh thật tốt.”
Hoàng Bằng:……
Lý Mạt Mạt bên cạnh:…… Trên thế giới này còn có người mặt dày hơn Phong Kiêu sao? Có sao?!
“Để em hóa trang cho anh.”
Một câu của An Mộc, nháy mắt liền giải phóng Lý Mạt Mạt.
Lý Mạt Mạt lui về phía sau một bước, nhìn nhìn An Mộc, lại nhìn nhìn Phong Kiêu, ánh mắt cuối cùng lại dừng ở An Mộc trên người, hai đấm run rẩy, bộ dáng hưng phấn bộc lộ ra ngoài.
Giờ phút này tình huống, trong phòng thực quỷ dị.
Một thân ung dung hoa phục, cao lãnh mỹ diễm nữ thần Quỳnh Hoa, giờ phút này thế nhưng cong eo, cúi đầu, biểu tình nghiêm túc đáng yêu trang điểm cho Tà Hoàng.
Lý Mạt Mạt cùng một đám người, nháy mắt đều cảm thấy…… Hiện trường giống như mất khống chế.
Bọn họ xác định là tới tham gia cosplay đi?
Xác định là không có tới xem hai người họ ân ái mà?
Đang trong lúc mọi người ngây ngốc, thanh âm lạnh như băng của Phong Kiêu lại truyền tới:
“Mọi người không có việc gì à?”
Một câu nói ra, tất cả mọi người trong phòng liền hoạt động.
Lý Mạt Mạt hướng phòng thay quần áo đi:
“Nga, tớ đi thay đồ.”
Hoàng Bằng bị người nào đó mạnh mẽ cướp đoạt thân phận, ủ rũ cụp đuôi ngồi ở bên cạnh.
Có nam sinh nhờ cậu ta hỗ trợ dọn chút đồ vật, Hoàng Bằng tức khắc chỉ chỉ tay phải của mình:
“Tay tớ bị thương!”
Một câu nói ra, làm cho An Mộc, người đang hóa trang cho Phong Kiêu ngẩng đầu lên:
“Vết thương của cậu, không phải tay trái sao?”
Hoàng Bằng sửng sốt.
Trong gương, ánh mắt lạnh băng của Phong Kiêu lại đâm tới.
Hoàng Bằng lập tức kêu to:
“Hai tay của tôi đều bị thương.”
An Mộc:……
Thông minh giảo hoạt như An Mộc, sao có thể nhìn không ra tới đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Chỉ là người đàn ông này nguyện ý vì cô mà sử dụng loại tiểu tâm tư này, cô trong lòng chỉ có cảm động, chỉ có cao hứng, huống hồ…… muốn một nam sinh khác ôm cô, cô cũng chắc chắn là không muốn đâu!
Rất nhanh trang điểm cho Phong Kiêu thật tốt, Phong Kiêu đi thay đổi quần áo ra tới, trực tiếp kinh diễm một đống người.
Lý Mạt Mạt thậm chí che lại ngực mình:
“Nga, trời ạ, vì cái gì lúc ấy Tà Hoàng không phải anh ta diễn?”
Hai người đứng chung một chỗ, thật sự là quá xứng đôi!
Lý Mạt Mạt lặng lẽ lôi kéo ống tay áo An Mộc:
“Ngươi xác định anh ta không phải là minh tinh sao? Có phải hay không gần nhất ký hợp đồng chén lớn, tại sao lại có phong thái lớn như vậy!”
Thời điểm mọi người đều đang ngẩn ra, liền nghe được tiếng kêu quảng bá, thi đấu bắt đầu rồi!
Lúc này nhóm người mới bắt đầu hoàn hồn lại, Lý Mạt Mạt đi tới, lãi nhãi với An Mộc:
“Sau khi cậu lên đài, trước tiên là múa kiếm một đoạn, sau đó chủ yếu biểu diễn cảnh tượng, là Tà Hoàng ôm Quỳnh Hoa lúc cô ta qua đời……”
Lời này nói ra, bên Lý Diễm liền xuất hiện bên cạnh:
“Múa kiếm không dễ dàng a, tớ lúc trước chính là luyện suốt một tháng, mới học được cơ bản, lớp trưởng, tớ thấy hay là đừng để cho An Mộc múa kiếm, chỉ cần đứng đó, đừng nói lời nào, đừng cười, là có thể khiếp sợ toàn bộ khan đài rồi.”