Editor: Quỷ Quỷ
Cũng không phải quá khó chứ?
Năm 25 tuổi Hạ Tâm Băng đã là Thiên Hậu, là diễn viên trẻ nhất đạt được danh hiệu đó.
Tuy năm nay cô mới 19 tuổi, trong làng giải trí này, có bao nhiêu người nổi tiếng rất nhanh, lại có bao nhiều người phải lận đận không biết bao nhiêu năm?
Cô cúi đầu, uống một ngụm sữa.
Cảm thấy mồm miệng nhạt nhẽo không thấy vị gì, đột nhiên xuất hiện một mẩu bánh mì trước mặt, An Mộc ngẩng đầu lên thì nhìn thấy ánh mắt quan tâm của Phong Kiêu, “Em sao vậy?”
An Mộc lắc đầu, “Không có gì.”
Phong Kiêu dừng lại một chút, giải thích, “Hạ Tâm Băng là nữ chủ nhân của Tinh Huy, mà năm nay bà ấy đã hơn 40 rồi!”
An Mộc khó hiểu nhìn anh.
Phong Kiêu híp mắt nói, “Cho nên, anh và bà ấy chẳng có gì cả!”
An Mộc vẫn không hiểu anh đang nói gì, một lúc sau mới bừng tỉnh, đột nhiên hiểu ra, há hốc mồm...
“Phụt!”
An Mộc phun sữa ra văng lên người Phong Kiêu, “Anh,anh nói cái gì cơ?”
Phong Kiêu nhìn áo ngủ của mình dính đầy sữa, tươi cười bên môi cứng đờ.
An Mộc vội vàng đứng lên, lấy khăn ăn lau áo cho anh, “Em không cố ý, anh không sao chứ?”
Phong Kiều cầm tay cô, lắc lắc đầu, “Không phải em đang ghen sao?”
An Mộc:.....sao cô có thể hoài nghi giữa anh và Hạ Tâm Băng có gì được chứ?
Nhưng anh nói nhiều như vậy chỉ vì muốn giải thích rõ ràng với mình?
An Mộc vốn đang bực mình, tâm trạng lập tức tươi tỉnh hơn!
Được anh che chở, cô còn lý do gì mà không vui vẻ đây? Hạ Tâm Băng là cái gì, dựa vào đâu mà luôn luôn ảnh hưởng đến tâm trạng của mình?
An Mộc nhìn nhìn Phong Kiêu, sau đó nói, “Phong Kiêu, em cảm thấy em cần phải nói cho anh biết một chuyện.”
Tuy cô rất không muốn để người khác biết được mối quan hệ của mình với Hạ Tâm Băng, nhưng An Mộc cũng không thích giấu diếm người một nhà.
Ánh mắt sâu thẳm của Phong Kiêu đột nhiên trở nên khó lường, anh cười như không cười nhìn cô, “Chuyện gì?”
“Thực ra...” An Mộc vừa mở miệng thì điện thoại di động đổ chuông.
An Mộc sửng sốt cúi đầu, xác định đúng là điện thoại của mình, vội vàng bắt máy.
“An Mộc, đừng nói là cậu vẫn chưa ngủ dậy nhé? Đã 12h rồi cậu không đến cổ vũ cho bọn tớ à?” Lý Mạt Mạt lớn tiếng nói, An Mộc sửng sốt nhìn chằm chằm điện thoại của mình...
Đã 12h rồi??
Bữa sáng này không phải chính là bữa trưa sao?
“Tớ lập tức đến ngay, đừng căng thẳng, không phải 2h mới bắt đầu sao?” An Mộc giải thích nói.
“Nhưng bây giờ chúng tớ đang hóa trang rồi!” Lý Mạt Mạt oán trách nói.
An Mộc cười gượng.
Cúp điện thoại xong thì ăn cơm với tốc độ tia chớp.
Ngẩng đầu nhìn thoáng qua Phong Kiêu, nghĩ đến tối qua anh ở nhà một mình vắng vẻ, An Mộc cắn răng, “Anh có muốn đi không?”
Phong Kiêu nghe thế liền nhướng mày, nhưng nhìn trong mắt cô tràn đầy mong đợi, anh mím môi, gật gật đầu.
Hai người chuẩn bị trang phục, đảm bảo sẽ không bị người khác nhận ra, lúc này mới lái xe đến cuộc thi.
Dọc đường, Phong Kiêu nhận điện thoại không ngừng, An Mộc vừa nghe anh chỉ trích vừa nghe anh sắp xếp công việc, lúc này mới ý thức được hình như mình đã làm chậm trễ công việc của anh?
Cuộc thi được tổ chức trong trung tâm thương mại.
Biệt thự của hai người ở phía tây, nửa giờ lái xe mới tới.
Đỗ xe xong hai người liền đi vào trong.
Địa điểm diễn ra cuộc thi đang rất náo nhiệt, người đến người đi, bởi vì là cosplay nên phong cách ăn mặc quái dị, An Mộc mới đi qua đã gặp được 3 – 4 Athena rồi!