Editor: Quỷ Quỷ
Lời này vừa nói ra, toàn bộ phòng hóa trang rơi vào im lặng.
Ánh mắt mọi người không hề tập trung vào An Mộc, ngược lại dồn cả vào Hứa Lộ!
Hứa Lộ cũng cứng đờ người, dù luôn giữ thái độ đúng mực, giờ phút này cũng lộ ra chút thất thố!
Cô cứ tưởng Ngô Tư Tư tới là để mời mình, nhưng kết quả là….
Cảm giác bị cô lập, bị lờ đi này….
Hứa Lộ cảm thấy khó khăn đến tận cùng!
Ngô Tư Tư dường như không nhận thức được không khí khác biệt trong phòng, cười tủm tỉm đi đến chỗ An Mộc, ôm lấy bả vai cô, “Người đẹp, sao nào, không nể mặt tôi sao?”
An Mộc cười hì hì, “Chị Tư Tư đến gọi em, em nào dám không nghe!”
Ngô Tư Tư ngẩng cao đầu, “Như thế còn nghe được, nếu dám chọc giận chị, chỉ cần chị ra lệnh một tiếng em sẽ bị truy sát!”
Nói xong, chính cô cũng phì cười, “Những lời này mà bị truyền ra ngoài chắc chắn chị sẽ bị nói là tiền bối bắt nạt tiểu bối mất.”
An Mộc cười càng tươi hơn.
Thực ra, trong lòng cô cảm thấy rất kỳ quái.
Đã ở trong đoàn làm phim lâu như vậy rồi, Ngô Tư Tư tuyệt đối không phải kiểu dễ gần, ngoài lúc hỗ trợ cho vai chính, cô cũng không nói mấy câu với Hứa Lộ.
Nhưng Ngô Tư Tư đối vợi mình lại là chiếu cô khắp nơi, An Mộc có cảm giác “được sủng ái mà kinh sợ”.
Đối với sự quan tâm này, cô đương nhiên sẽ hoàn toàn đón nhận, phải biết rằng trong làng giải trí, những con người quan trọng này sẽ mang đến cho cô rất nhiều thứ tốt đẹp!
6h tối, An Mộc đi tới xe của Ngô Tư Tư, đến địa điểm bí mật, sau đó cả hai cùng rời đi.
An Mộc liếc mắt nhìn Hứa Lộ, cũng không bỏ đá xuống giếng, đi thẳng ra ngoài.
Trong lúc quay phim, An Mộc và Hứa Lộ ngồ chung một chỗ, hai bên không có ai, Hứa Lộ rốt cuộc cũng bày ra bộ mặt thật, “An Mộc, mọi việc của cô đều thuận lợi như vậy, không sợ Phong tổng chán ghét cô sao?”
An Mộc nhướng mi nhìn Hứa Lộ.
Hứa Lộ nhếch môi, “An Mộc, người như Phong tổng, sớm muộn gì cũng chán ghét cô, đến lúc đó tự giải quyết cho tốt.”
Nói xong câu đó, tâm trạng bị đè nén cả ngày của cô mới giảm bớt một chút, sau đó đi quay phim tiếp.
An Mộc nghe mấy lời này, nhíu mày, chỉ biết thở dài.
Thực ra Hứa Lộ nói vậy, cô cũng từng nghĩ qua.
Không có Phong Kiêu, có lẽ con đường nghệ thuật của cô sẽ dễ đi hơn một chút.
Hôm nay An Mộc không có cảnh quay, toàn chạy quanh hỗ trợ đây đó, hơn nữa vì hôm nay là sinh nhật Dung Trạch, cho nên đạo diễn cố ý cho bọn họ kết thúc công việc sớm.
Một đám người túm năm tụm ba, sau đó chia ra đi tới những chiếc xe ở các địa điểm bí mật.
Nơi tổ chức là một khu nhà nhỏ, bên trong tiệc đã được bố trí xong, lúc An Mộc đi theo Ngô Tư Tư bước vào, đã bị cảnh tượng bên trong làm cho ngây người.
Có tổng cộng bảy tám người đến dự tiệc của Dung Trạch, nhưng những nhân vật này đều là những tiền bối bậc nhất trong làng giải trí!
Nay tất cả tụ hội ở một bữa tiệc sinh nhật nho nhỏ này, An Mộc nảy ra ý muốn muốn chụp ảnh chung với thần tượng!
Đám người này bình thường trong mắt mọi người đều là hình tượng lạnh lùng cao cao tại thượng, nhưng thực ra lại rất dễ nói chuyện, ít nhất bọn họ đều ngầm thừa nhận Dung Trạch là thủ lĩnh.
Ngô Tư Tư đặt bánh sinh nhật lên tay An Mộc, chỉ chỉ vào bàn ăn.
An Mộc bưng qua đó, hô to một tiếng, “Bánh ngọt đến rồi!”
Đám người đang sôi nổi nói chuyện đều đồng loạt đi tới, Ngô Tư Tư tủm tỉm nhìn Dung Trạch, “Dung Ảnh đế, ước đi!”
Dung Trạch nhìn ngọn nến, thở dài, “Lại lớn thêm một tuổi, thật không muốn nghĩ tới sinh nhật.”