Editor: Quỷ Quỷ
Lời Dung Trạch vừa nói ra, toàn bộ phòng họp lập tức lạnh ngắt như tờ!
Mễ Kỳ khiếp sợ nhìn An Mộc!
Dung Ảnh đế vừa nói anh muốn công khai theo đuổi cô!?
Cho nên….buổi họp này biến thành cầu nối sao?
Không hiểu sao ánh mắt mọi người trong phòng đều dồn về phía Phong Kiêu.
Đương nhiên, đám người này cũng không hề đoán biết được mối quan hệ của anh và An Mộc, nhưng lại vừa bày tỏ thái độ rõ ràng, bọn họ vẫn lờ mờ cảm giác được cái gì đó.
Trái tim đạo diễn Lý muốn vọt lên tận cổ họng!
Chuyện gì đây không biết!
Không phải chỉ là một vai phụ thôi sao, sao lại phức tạp như vậy!
Thái tử gia FAE đích thân đến đây còn chưa nói, nhưng hiện giờ Dung Ảnh đế đang muốn bảo vệ An Mộc sao?
Địa vị của Thái tử gia không gì có thể làm ảnh hưởng, tên Dung Ảnh đế này muốn cả đoàn làm phim loạn đến trời long đất lở hay sao mà dám ra mặt trước Thái tử gia chứ?
An Mộc cũng bị lời này của Dung Trạch làm cho ngây người, nếu là trước kia, được chính thần tượng của mình thổ lộ, cô chắc chắn sẽ hưng phấn nhảy dựng lên. Nhưng lúc này phản ứng đầu tiên chính là nghiêng đầu nhìn Phong Kiêu!
Quả nhiên, trong mắt người khác, anh vẫn luôn mỉm cười, vẻ mặt dường như không có chút biến hóa.
Nhưng đối với người quá quen thuộc Phong Kiêu như cô mà nói, đã sớm nhìn ra rồi!
Người đàn ông này khóe miệng mỉm cười, độ cong còn lớn hơn trước một phần!
Anh rõ ràng vẫn ngồi bình thản, ngón tay thon dài tùy ý gõ trên mặt bàn, nhưng hơi thở ma mị xung quanh anh lại làm cho người ta toàn thân rét run!
Hơn nữa nhiệt độ trong phòng mới rồi còn đọng lại giờ liền bị giảm xuống.
Điều này có nghĩa – Phong Kiêu đang nổi giận!!
An Mộc thực hận không thể tìm được cái lỗ nào mà chui xuống!
Cô nhìn Dung Trạch đầy chua xót: Dung Ảnh đế, rốt cuộc tôi đã đắc tội gì với anh chứ?
Nhưng bộ dáng này ở trong mắt Dung Trạch lại được cố tình hiểu thành……
Dung Trạch mỉm cười, “Thực ra tôi sớm đã biết em, một năm trước tôi có tham gia một buổi hòa nhạc ở Kyoto, em cũng đã ở đó. Lúc ấy bởi vì người ngồi bên em là một người bạn của tôi, mà em thật sự rất nổi bật, từ khi đó tôi đã chú ý đến em rồi.”
Lời này vừa thốt ra, Phong Kiêu bên cạnh liền âm trầm mở miệng, “Ủa, hóa ra Đường tiểu thư là fan hâm mộ của Dung Ảnh đế?”
Fan hâm mộ? Từ này qua miệng Phong Kiêu được ra sức nhấn mạnh.
An Mộc, “Xin hãy nghe tôi…..giải thích.”
Rõ ràng là đang muốn nói với Phong Kiêu, nhưng mà….
Dung Trạch trời sinh căn cân, hồn nhiên không phát hiện bầu không khí quỷ dị xung quanh, tiếp tục nói, “Em không cần giải thích, tôi biết em thích tôi, đừng kích động, cũng đừng ngượng ngùng, tôi là ngôi sao quốc dân, em thích tôi là chuyện bình thường, đương nhiên, em đã thành công làm cho tôi hứng thú, hơn nữa, tôi phát hiện ra rằng tôi đã…….động lòng. Cho nên, lần này tôi rất nghiêm túc.”
Nói đến đây, anh lại quay đầu nhìn Mễ Kỳ, “Chuyện thế này Ngôn tiền bối của cô yên tâm rồi chứ? Tôi không phải đang đùa giỡn với nghệ sĩ của ông ta, lần này tôi thật lòng. Nếu có thể, tôi hoàn toàn có thể phối hợp, công bố với dư luận, đương nhiên, lúc nào cũng được, cô ấy là phụ nữ nếu cảm thấy ngượng ngùng, tôi hoàn toàn có thể lên tiếng trước giải thích, nói rằng tôi coi trọng cô ấy. Ừ cứ như vậy đi, chị Tuệ, lát nữa biên tập giúp tôi một post weibo, nếu chị thấy không có vấn đề gì thì tuyên bố đi.”
Lời này vừa nói ra, phòng họp lại rơi vào trạng thái yên lặng.
An Mộc đột nhiên cảm thấy sự việc phát triển theo hướng này đã đi quá xa.
Chẳng phải bọn họ tập trung ở đây là vì muốn làm sáng tỏ những bức ảnh đó sao?
Nhưng sao lại biến thành Dung Ảnh đế tỏ tình với cô, hơn nữa còn muốn lên weibo công bố?