Editor: Quỷ Quỷ
Trường quay phim “Chìm nổi”.
Hứa Lộ hóa trang trong phòng, trợ lý nhỏ phía sau ra sức lấy lòng cô, “Đường Hạ bốn ngày rồi không tới, thanh tra Thượng Quan của chúng ta cũng không có cách này, ngày đó thanh tra đến đây nói thay cho cô ta em còn hoảng sợ, hóa ra thanh tra là bị cô ta mê hoặc.”
Hứa Lộ nghe vậy, khóe môi nhếch lên, tuy rằng mê muội, nhưng hôm qua chính mình đã hỏi khéo Thượng Quan Vũ, đối phương nói chắc nịch rằng vai Mị Nhi phải đổi người, hơn nữa đã gọi điện đến FAE tuyển chọn người mới đến đây.
Ngày đó tuy Thượng Quan Vũ nói mấy lời thay cho Đường Hạ, cuối cùng vẫn là đá cô ta đi rồi.
Hứa Lộ mỏm cười, nham hiểm cúi đầu, thay người rồi, cô sẽ diễn xuất áp đảo đối phương là chuyện quá dễ dàng, chỉ tiếng vai Mị Nhi kia vốn không thuộc về mình!
Hôm nay cô lại có một cảnh diễn chung với Mị Nhi, Thượng Quan Vũ nói, hôm nay Mị Nhi mới sẽ đến.
Hứa Lộ cố ý trang điểm đậm hơn một chút, thế mới lấn át được Mị Nhi, dã tâm cô bừng bừng, vào nghề đã năm năm rồi, năm nay nhất định phải có được giải thưởng diễn viên phụ xuất sắc nhất!
Bối cảnh là ngự hoa viên, Lý Thịnh Thế đưa Mị Nhi tiến cung tham gia yến hội, nhưng Lý Thịnh Thế nhận được tin tiền phương có biến, bỏ lại Mị Nhi mà rời đi.
Lương Đệ bị Thái tử lạnh nhạt, giận dỗi bỏ vào hoa viên một mình, Ngô Vương nhân cơ hội tới châm ngòi ly gián nàng với Thái tử.
Nội tâm Lương Đệ dao động, muốn đầu quân cho Ngô Vương, nhưng lại lưu luyến Thái tử, nhất thời rối rắm.
Đúng lúc Mị Nhi đi tới, nàng núp vào chỗ tối, đợi Ngô Vương rời đi, nàng liền ra mặt, nói hai ba câu thức tỉnh Lương Đệ.
Đường Cảnh đóng vai Ngô Vương rời đi, Hứa Lộ ngồi trên ghế dài, sắc mặt âm trầm, trạng thái diễn khá tốt.
Sau đó, tiếng chuông đinh đang truyền đến.
Lương Đệ hoảng sợ ngẩng đầu, phản ứng đầu tiên chính là chột dạ vì bị người khác phát hiện.
Nhưng vừa ngẩng đầu, Hứa Lộ lập tức ngây người!
Thân hình yểu điệu kia từng bước đến đây, giơ tay nhấc chân đều rất quyến rũ, phong tình vạn chủng, không phải ai khác, chính là Đường Hạ! Đưa lưng về phía máy quay, khóe miệng cô nhếch lên ẩn ẩn một chút ác độc, trào phúng, làm cho Hứa Lộ lập tức thất kinh!
“Cắt!” Đạo diễn Lý kêu lên, nhìn Hứa Lộ mắng, “Vẻ mặt cô là gì vậy? Nhìn gì mà ngây cả người! Đó là phụ nữ, không phải đàn ông!”
Một câu thốt ra, cả trường quay ồn ào cười to!
Sắc mặt Hứa Lộ đỏ gắt như tiết heo!
Cô không tin nổi nhìn An Mộc, nhìn cô không hề che giấu nụ cười trào phúng thì mới kịp phản ứng lại, đúng là An Mộc đã trở lại!
Tâm trạng Hứa Lộ lúc này chỉ có từ “khiếp sợ” để hình dung!
“Chuẩn bị xong chưa?” Đạo diễn Lý nhìn Hứa Lộ vẫn ngây người, vừa tức lại buồn, lớn tiếng hỏi.
Hứa Lộ cuối cùng cũng tỉnh táo lại, “Xong rồi, đạo diễn.”
Đạo diễn Lý cau mày, “Vậy bắt đầu!”
Cảnh quay bắt đầu.
Mị Nhi tiến tới trước, Lương Đệ hoảng sợ đứng lên.
“Cắt! Lương Đệ, vẻ mặt của cô? Đừng hoảng sợ đến mức đấy được không! Cô đang chột dạ chỉ cần hoảng hốt một chút thôi!”
“Cắt! Lương Đệ, cô lại làm quá rồi! Mắt cô đang không phải là sợ hãi, cũng không phải là chột dạ, mà là ghen tị! Cô ghen tị cái gì? Hả? Tập trung vào!”
“Cắt! …..Tập trung vào!”
“Cắt!”
“Cắt!”
…………………..
Cả buổi chiều cứ cắt liên tục như vậy, đến lần thứ 26, Hứa Lộ rốt cuộc bị mắng mà khóc.
Đại diễn Lý nhìn thấy nước mắt, càng thêm nôn nóng, vung mạnh kịch bản lên, “Giải lao nửa tiếng!”