Editor: Cà Chua.
An Mộc suy nghĩ một lát:”Vậy thì trong vòng một tuần đi”.
“Được, mọi việc xong xuôi, sau đó chuẩn bị trước một chút, thi đậu học viện điện ảnh, ngày mai tôi sẽ tới học viện điện ảnh của thành phố C để tìm vài người. vậy nên sẽ phải thường xuyên đi lại, khi nào cô đến nơi thì liên hệ với tôi.”
“Được”
Gác điện thoại với Ngôn Phi Thần, An Mộc lại nhấc máy gọi cho Diệp Đồng Đồng:”Đồng Đồng, cậu quyết định không lăn lộn ở giới nghệ sĩ nữa sao?”
Giọng nói lanh lảnh của Diệp Đồng Đồng truyền qua, kèm theo thái độ thoải mái:”Thì làm sao? Làm người đại diện của tôi còn có ít người đủ tư cách nữa là!”
An Mộc bĩu môi tiết lộ:”Ngày mai thầy Ngôn Phi Thần muốn tới trường của các cậu tuyển người”.
“Thật á?” Diệp Đồng Đồng hưng phấn thực sự:”Rốt cuộc thì ta cũng có thể tận mắt chiêm ngưỡng thần tượng rồi!”
An Mộc ha hả cười:”Cho nên cậu hãy chuẩn bị bài kĩ một chút.”
“Chắc chắn rồi!” Diệp Đồng Đồng đanh thép trả lời “Chưa nói đến chuyện có trúng tuyển hay không, chỉ cần nhìn thấy thầy Ngôn một lần, cuộc đời đối với ta như vậy đã là đủ rồi!”
“Hầy, có muốn ngày mai ta qua làm trợ thủ cho ngươi không?”
“Ngươi rảnh sao? Mấy người dở hơi nhà trong nhà của ngươi không làm cái cọc buộc ngươi sao….”
“Thì bình thường ta vẫn có thời gian rảnh mà”
Gác máy, cảm giác nhàm chán lại vậy quanh An Mộc, cô với chiếc điều khiển, mở TV.
Xem đến đoạn đài truyền hình thành phố C, đột nhiên trong TV lại xuất hiện người nhà Phong gia!
Trong TV, Phong Anh Hùng thở dài:”Về sự tình nhà tôi gần đây, trên truyền thông có chút ồn ào huyên náo, tuy phần lớn là những lời đồn đại về thanh danh, nhưng thiết nghĩ, tôi vẫn cần làm sáng tỏ”.
Người dẫn chương trình hỏi dò:”Phong tổng, con trai ông có thật là muốn từ hôn với cô An không?”
Phong Anh Hùng cười chua chát dáng vẻ như một vị trưởng bối hiền lành:”Kì thực tôi cũng không hiểu tại sao mọi người lại nghe được tin tức này, tôi chưa bao giờ trực tiếp tuyên bố muốn từ hôn, chủ tịch An xưa kia với tôi là huynh đệ tốt, sao tôi có thể từ chối mối nhân duyên với An gia chứ?”
Tròng mắt An Mộc co rụt lại, vậy là Phong Anh Hùng không muốn từ hôn?
Cô nhìn đến sắc mặt Phong Tử Khiêm đến đây có chút biến hóa, nhưng bên cạnh Tô Mĩ Huệ túm chặt cánh tay, không co anh ta nhúc nhích.
Sau đó, Phong Anh Hùng tiếp tục nói:”Chính là đứa nhỏ An Mộc này, không biết đã bị ai dụ dỗ hay suy nghĩ có gì khúc mắc mà một mực đòi từ hôn cùng Tử Khiêm nhà tôi. Tại đây, tôi tuyên bố lại một lần nữa, trừ phi An Mộc chủ động đưa ra lời từ hôn, nếu không bất luận cô ấy là chuyện hoang đường gì, chúng tôi cũng sẽ coi đó là trách nhiệm của con bé!”
Thực là một câu nói mà có tới mười phần chính nghĩa, người dẫn chương trình nhiệt tình tôn sủng:”Phong tổng thật có tấm lòng của nghĩa hiệp”.
Nhưng sau đó, người dẫn chương trình lại chuyển đối tượng của câu chuyện:” Cô An đã nói, một tháng, Phong gia cấp cho cô ấy một ngàn đồng tiền sinh hoạt phí, có đúng vậy không?”
Phong Anh Hùng thở dài không nói, Tô Mĩ Huệ bên cạnh liền mở lời:”Sao có thể như thế được? đối với gia đình chúng tôi, một ngàn là điều không thể xảy ra, nhà chúng tôi mỗi tháng đều cấp cho cô ấy hơn hai vạn đồng tiền sinh hoạt, mấy năm nay chưa từng bớt đi một đồng nào, chỉ là do đứa nhỏ Mộc Mộc này không có mắt, mỗi lần muốn nhờ nó làm việc vặt đều liên miệng chỉ trích mắt tôi quá kém, con bé này từ nhỏ đã mồ côi, chúng tôi thương nó nên cũng không dám lớn tiếng trách cứ bao giờ, thật là đã đem chiều hư nó rồi”.
Người dẫn chương trình tiếp tục dò hỏi:”Cô An còn nói từ nhỏ, lúc nào cô ấy cũng chỉ được ăn sáu phần no, có đúng không ạ?”
Tô Mĩ Huệ mở miệng cười:” À, nói đến chuyện này, Mộc Mộc từ nhỏ đã bị bệnh dạ dày, năm đó ba mẹ nó qua đời, con bé sống chết không chịu ăn cơm, để cho bụng sôi đói chín mười ngày, dạ dày vì vậy càng yếu, vậy nên bác sĩ đã chỉ đạo, nhất định nó không được ăn no, sáu phần no là được”.