Khuôn mặt Bùi An cực kỳ âm u đi thẳng một đường ra ngoài xe luôn. Đúng lúc Cậu cả đang đi vào nhà thấy Bùi An định chào hỏi hắn mà hắn đi một mạch ngang Cậu cả không chào hỏi gì luôn "Ơi..." Cậu cả đứng ngơ ra, rồi quay người lại nhìn theo bóng lưng của Bùi An, Cậu cả hơi nhíu mày lại.
Cậu cả hạ tầm mắt nhìn xuống dưới đất trầm tư khoảng một lúc sau Cậu cả nâng tầm mắt lên, chân mày cũng giãn ra nhìn về phía Bùi An đã đi từ lâu rồi, nhếch mày, mỉm cười xoay người đi vào nhà. Thật ra đừng nhìn Cậu cả hiền hiền vậy thôi nhưng khi Cậu điên thì cũng không kém gì Cô út là mấy đâu.
Lúc đi vào đến gần cửa nhà chính chuẩn bị bước vào luôn ấy thì Cậu cả để ý thấy có hai người đang ôm nhau, Cậu cả "hừm..." Tò mò tò mò ai mà bang ngày bang mặt dám ôm ôm ấp ấp ngay trước nhà Cậu thế, tại khoảng cách cũng hơi xa nên Cậu cả nhìn không rõ, Cậu cả cứ cố gắng nhìn hoài nhìn hoài thì rốt cuộc Cậu cả cũng thấy rõ hai người đó là ai, Cậu cả cảm thán một tiếng rồi bước thẳng vào nhà.
Về phía Bùi An đi ra đến xe, hắn đập thật mạnh lên trên thùng xe một cải Rầm!!! "Con đếm!!!..." hắn đang chửi Cô út đấy.
Bùi An phát tiết xong rồi quay lại nhìn tên lính "Đi điều tra coi, người hồi nãy là ai, nếu mà không quan trọng lắm thì Gϊếŧ ĐI!!!." Ánh mắt Bùi An long lên sự tức giận hắn thật sự rất tức giận, hắn muốn gϊếŧ chết Cô hai từ nhỏ đến lớn chưa có ai dám nói với hắn như thế, hắn lớn lên trong một cái nôi của cha mẹ hắn, ai dám hỗn hào đều bị cắt lưỡi, đánh chết lâu rồi. Nói xong hắn tự mở cửa ngồi vào trong xe "Đi..."
Bỏ lại tên lính đứng một mình ở đó, nói một mình vậy thôi chứ còn chừng 3 đến 4 tên gì đó lận vì còn một chiếc xe ô tô ở lại mà, tên lính nhìn vào nhà Cô út rồi cùng với mấy người kia chạy xe đi, đi điều tra.
Cùng lúc đó có một chiếc xe ô tô chạy ngang chiếc xe của Bùi An rồi đậu lại cánh cửa mở ra một cô gái bước xuống, người cô ấy gầy gò, hai hốc mắt đen thui nhìn xanh xao cực kỳ, cô ấy nhìn vào phía ngôi nhà thì thào nói "Quỳnh Anh em đang ở đây đúng không?" người con gái này không ai xa lạ là Trần My sau ít tháng vật vã tìm kiếm rốt cuộc cũng có manh mối của Cô hai, nên ả ta vội vàng từ An Giang chạy vội xuống đây.
Tác giả muốn nói
Mọi người chuẩn bị lên thuyền tránh nạn, sóng gió ập đến rồi 🥹