Bây giờ chúng ta cùng quay lại câu chuyện của Cô hai với Cô út này.
Lúc này Cô út mặt rất không vui nhìn người ngồi trước mặt, người này không phải ai khác chính là Bùi An chứ ai vô đây nữa, bữa thì vô đồn điền hôm nay đi đến tận nhà luôn, trong lòng Cô út đang bắt đầu quạu rồi đó. bữa chỉ đi vô đồn điền nên Nàng không quan tâm lắm, hôm nay đi đến tận nhà luôn, quan trọng trong nhà còn có đứa trẻ của Nàng, lỡ mà tên này nói gì đó bậy bạ chính xác đứa trẻ của Nàng sẽ buồn đó.
"Không biết hôm nay ngài Thống đốc đến nhà tui có chuyện gì? " Cô út dằn lại cơn quạu trong lòng muốn bùng nổ lên.
"Tui đến đây thăm Cô út bộ cũng không được sao?" Bùi An cười nói, như hắn ta vô tội lắm vậy.
"Tui và ngài Thống đốc đây không thân cũng không quen, tui không biết ngài lấy thân phận gì đến đây để thăm tui?" Cô út cảm thấy mặt người này đúng dày, bữa đã nói rõ rồi mà.
"........Chồng sắp cưới của Cô út. " Bùi An trầm tư một hồi rồi nói ra câu xanh dờn.
Cô út nhíu mày "Mong ngài Thống đốc tự trọng, cẩn thận lời ăn tiếng nói của mình, tui nhớ là tui chưa từng đáp ứng ngài cái gì mà. " Cô út rất không vui nha. Nếu không phải nghĩ tên này là Thống đốc 20tỉnh thành, thì nãy giờ Cô út cầm roi đánh cho đã tay.◉‿◉
"Hahaha... Tui nói giỡn thôi mà, Cô út bớt giận. " Bùi An vội vàng cười làm hòa. Nhưng trong lòng lúc này nghĩ, sớm muộn gì Cô út cũng thuộc về hắn ta thôi.
Trong lúc hai người nói chuyện thì có một cái bóng núp sau bàn thờ gia tiên lú hai con mắt ra nhìn lén, nghe lén, khi nghe đến khúc tên Bùi An này nói là chồng sắp cưới của Cô út, cái bóng này giật nảy người lên, hên Cô út phản bác lại nên làm cái bóng an tâm nên tiếp tục rình lén khi thấy tên này cứ nói chuyện dây dưa với Cô út quài mà Cô út ra lệnh tiễn khách rồi, mà tên này vẫn mặt dày ở lại dây dưa, cái bóng nhíu mày rồi chạy thẳng xuống nhà bếp.
Một lúc nào sau sòng sọc sòng sọc chạy lên trên tay lúc này còn cầm theo cây phản để phát cỏ ấy, dài tầm 1m, lưỡi được mày sắc bén đến mức sáng bóng luôn.
"Này Sim, em làm cái gì đó. " Linh lúc này cũng khỏe rồi, mới định lên nhà trước thì thấy Cô hai cầm theo cây phản kéo lê trên mặt đất mà chạy sòng sọc sòng sọc về phía sảnh chín, Linh hết hồn la lên.
Tác giả muốn nói
(. ❛ ᴗ ❛.)Cô hai muốn làm gì đó.