[10] Thậm chí bằng lòng phối hợp với cô
Chu Cảnh Lâm không hề sa thải Trần Giản vì hành vi quấy rối tình dục của cô.
Trần Giản phát hiện ra lý thuyết phòng ngừa rủi ro của mình quả là thiên tài. Cho dù không nhận được tiền bồi thường, thì việc cô sàm sỡ ông chủ cũng coi như kiếm được chút giá trị cảm xúc, dù sao thì anh cũng nợ cô.
Cô đã ba lần rình Chu Cảnh Lâm ở bãi đậu xe ngầm, cả ba lần đều hôn được anh. Câu nói “Hương vị không tồi” của cô tuyệt đối không phải là lời khen xã giao, cảm giác khi hôn môi anh thật sự rất tuyệt, vừa đầy đặn vừa mềm mại lại có độ đàn hồi, còn tuyệt hơn cả thạch rau câu, chậc chậc.
Lần đầu tiên Chu Cảnh Lâm còn rất sốc, lần thứ hai thì đã quen, lần thứ ba thậm chí còn bằng lòng phối hợp với cô.
Đơn xin nghỉ việc của Trần Giản đã viết xong nhưng chưa nộp, cô định chơi thêm vài lần nữa, chán rồi mới nghỉ việc.
Hôm nay gặp Chu Cảnh Lâm ở phòng trà, Trần Giản bưng cốc nước nhìn anh ta cười tủm tỉm: “Ông chủ, anh trước đi.”
Trong phòng trà không có ai khác, Chu Cảnh Lâm vừa nhìn thấy ánh mắt của Trần Giản đã cảm thấy cô không có ý tốt, anh cảnh cáo cô: “Đừng có quậy.” Nói xong, hình như không yên tâm, anh cúi đầu chủ động hôn cô một cái, để xoa dịu.
Trần Giản hỏi: “Ông chủ, bình thường anh có tập thể hình không?”
Chu Cảnh Lâm “Ừ” một tiếng.
Trần Giản: “Cho tôi xem ngực.”
Chu Cảnh Lâm lỡ tay làm vỡ cốc.
Anh biết ngay là cô không nói được lời nào tử tế.
Tối về đến nhà, Trần Giản lại nhắn tin cho anh.
Trần Giản: Ông chủ, xem ngực nào.
Chu Cảnh Lâm: Sau giờ làm việc không cần gọi ông chủ.
Trần Giản: Anh Cảnh Lâm, xem ngực nào.
Trần Giản chỉ trêu anh thôi, không ngờ anh thật sự gửi. Bức ảnh được chụp trong nhà vệ sinh, cơ bắp của anh thật sự rất đẹp, dưới ánh sáng rực rỡ toát lên vẻ đẹp thánh thiện. Trần Giản xem xong rất hài lòng.
Trần Giản: Có thể xem chỗ khác không?
Chu Cảnh Lâm: Trần Giản em thật sự là một kẻ biến thái!
Trần Giản cũng phát hiện ra bản thân ngày càng trở nên biến thái. Thế nhưng cô biến thái chẳng phải do công ty biến thái, ông chủ biến thái gây ra hay sao? Cô có lỗi gì, cô chỉ muốn lấy một khoản tiền bồi thường, giờ lại biến chất đến mức trêu ghẹo ông chủ. Chẳng lẽ cô muốn như vậy sao?!
Trần Giản: Tôi đang nói về cơ bụng, anh đang nghĩ gì vậy?
Chu Cảnh Lâm: …