Ông Chồng Tổng Tài Không Dễ Chọc

Chương 9




Lí Mưu giống như sợ Lâm Oản Oản chạy mất, ông ta vội vàng đứng dậy lớn tiếng hỏi: "Cô, cô tên là gì nhỉ?"

"Lâm Oản Oản."

"Đúng đúng rồi, Lâm Oản Oản, cô lại đây." Nói xong, ông ta vẫy vẫy tay với trợ lý của mình, vội vàng nói với trợ lý: "Mau lấy hợp đồng đến đây!"

Vẻ mặt già nua phấn khởi đến đỏ bừng của ông ta khiến người ta phải bật cười.

Sở Khiêm đã từng hợp tác với Lí Mưu diễn một vài bộ phim, cũng xem như khá quen thuộc với ông ta, nhìn bộ dáng cao hứng của ông ta, anh ta không nhịn được trêu ghẹo: "Những người ở phía sau còn chưa được thử kính đâu, không sợ bỏ qua những người tốt hơn sao?"

"Không có tốt hơn!"

Trên thực tế, bộ phim này đã bắt đầu quay rồi, tất cả vai diễn đều đã được định xong hết, nhưng chỉ có vai Thần phi này, diễn như thế nào ông ta cũng không thể hài lòng được.

Ông ta gần như đã lục tung toàn bộ ngành giải trí để tìm ra nữ diễn viên.

Nhưng mà người có dung mạo phù hợp thì kỹ năng diễn xuất lại không tốt.

Hoặc là kỹ năng diễn xuất tốt, nhưng dung mạo lại không phù hợp.

Vừa rồi nhiều nữ diễn viên thử kính như vậy, ông ta đã phiền lòng đến mức gần như muốn bỏ cuộc, nghĩ rằng nếu buổi thử kình hôm nay không tìm được ứng cử viên thích hợp, liền chọn lấy người diễn tốt thứ hai, tìm người tạm ổn là được rồi.

Nhưng ông ta lại không ngờ tới rằng, không ngờ tới buổi thử kính lần này lại thu hoạch được nhiều như vậy.

Khi nói chuyện, Lâm Oản Oản đã đi tới trước mặt Lí Mưu, Lí Mưu đánh giá Lâm Oản Oản từ trên xuống dưới, càng nhìn càng thấy hài lòng.

Vừa rồi không có nhìn kỹ, bây giờ càng nhìn lại càng cảm thấy cô gái này lớn lên thật là xinh đẹp, nhất là ánh mắt đó, lúc khóe mắt cô hơi nhếch lên, tràn đầy mị hoặc.

Đó không phải chính là Thần phi mà ông ta vẫn luôn tìm kiếm đây sao!

Trong khi nói chuyện, trợ lý đã mang hợp đồng và bút đến.

"Lâm Oản Oản, cô lại đây nhìn hợp đồng đi, nếu không có vấn đề gì, chúng ta liền ký hợp đồng, ngày mai cô có thể tiến đoàn phim để quay."

Lâm Oản Oản kinh ngạc!

Đây là.. Trực tiếp quyết định là cô?

Không phải nói lần thử kính này chỉ là vòng sơ khảo thôi, còn có vòng hai nữa sao!

Cô cũng đã chuẩn bị để tham gia vòng hai luôn rồi.

Trong lúc cô ngây người, Lí Mưu đã nhét hợp đồng vào tay Lâm Oản Oản: "Cô mau xem đi!"

"Ơ.. Được!"

Hợp đồng đã được in ra từ trước, Lâm Oản Oản nhìn lướt qua, không hổ danh là đại chế tác mà, tất cả các phương diện trong hợp động đều rất tốt, nhất là phần thù lao, cô chỉ là một người mới, nhưng thù lao lại gần cả trăm vạn.

Lâm Oản Oản nhìn một chuỗi các con số, có chút ngơ ngác.

Lí Mưu thấy cô lâu như vậy còn chưa ký tên, Lí Mưu lập tức nóng lòng: "Lâm Oản Oản, có phải là hợp đồng này khiến cô không hài lòng không, nếu có chỗ nào không hài lòng, chúng ta có thể thương lượng lại!"

"Ơ.. Không có, tôi thật hài lòng!"

Lâm Oản Oản không chút do dự, cầm bút lên "Xoát xoát xoát" ký tên của chính mình xuống, Lí Mưu lập tức lấy ra con dấu ngay tại chỗ, rồi đóng dấu, một hợp đồng chính thức được hoàn tất.

Lúc này Lí Mưu mới thở ra một hơi.

"Tôi thấy trong hồ sơ của cô viết, cô tốt nghiệp đại học New York hệ biểu diễn hả?"



"Đúng vậy."

Lí Mưu gật đầu: "Cô đưa phương thức liên lạc của cô cho tôi đi, nếu không có vấn đề gì, ngày mai chúng ta liền tiến tổ để quay chụp. Chút nữa cô có thời gian rảnh không, hiện tại đang được quay tại thành phố Điện ảnh và Truyền hình này, nếu không có thời gian rảnh, tôi sẽ nói nhân viên công tác dẫn cô đi làm quen với môi trường trước."

Đạo diễn đã có yêu cầu như vậy, cho dù không có thời gian cũng phải có thời gian.

"Được đạo diễn."

Sau khi sự việc được xác định xong, Lâm Oản Oản đi theo nhân viên công tác để lấy tiền thù lao, cô vẫn biết một chút về thù lao đóng phim ở trong nước, đưa trước 30%. Còn lại 70% chờ sau khi quay xong sẽ đưa nốt.

Nhưng mà 30% cũng đã được 30 vạn, cũng đủ giải quyết nhu cầu cấp bách của cô rồi.

* * *

Trong văn phòng.

Tiêu Diễn che lấy cái mũi đang chảy máu của mình, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào Lâm Oản Oản ở trong màn hình, khuôn mặt đầy kinh ngạc!

Sát!

Anh ta là một người đàn ông hằng năm lưu luyến bụi hoa, có người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành nào mà anh ta chưa thấy qua chứ, nhưng trong nháy mắt nhìn thấy Lâm Oản Oản đóng phim, anh ta thế nhưng sẽ phun máu mũi giống như một thằng nhóc choai choai vắt mũi chưa sạch!

Quả thật!

Tiêu Diễn "xoát xoát xoát" rút khăn giấy ra, nhanh chóng lau mũi của mình.

"Chú hai! Chú ghê quá đi!"

Tiêu Tâm Can ghét bỏ cách Tiêu Diễn rất xa: "Chú hai, Tâm Can cảnh cáo chú, chú không được đánh chủ ý lên dì xinh đẹp!"

"Tâm Can, chú hai cháu thật vất vả mới động tâm.."

"Hừ! Chú hai, lần trước chú nói chuyện với nữ minh tinh kia cũng nói là động tâm, còn có lần trước đi du lịch cùng người mẫu nào đó cũng nói là động tâm, còn có còn có lần trước.. Dù sao chú không được phép tiếp cận dì xinh đẹp, dì ấy phải làm ma ma của cháu!"

"Ma ma?" Tiêu Diễn vội vàng lau máu mũi: "Tâm Can, cháu đang nghiêm túc sao?"

Tiêu Tâm Can lắc lắc cái đầu của bé: "Tâm Can có bao giờ đùa giỡn với chú hai lần nào chưa!"

Tiêu Diễn lập tức nhìn về phía Tiêu Dạ Lăng!

Anh ta thấy Tiêu Dạ Lăng người vẫn luôn không có chút biểu cảm nào, lúc nhìn Lâm Oản Oản, ánh mắt thế nhưng có trong giây lát động dung: "Anh.."

"Nói với Quân Lâm, ký hợp đồng với Lâm Oản Oản!"

"Hả.."

"Hợp đồng mười năm!"

"Ồ!"

"Còn nữa, trong hợp đồng phải ghi rõ là, trong lúc hợp đồng còn hiệu lực, không được phép yêu đương, nếu không sẽ quy về việc vi phạm hợp đồng, tiền bồi thường là 10 triệu!"

"..."

* * *

Sau khi nhận được thù lao, tâm trạng của Lâm Oản Oản vô cùng tốt đi với nhân viên công tác tới trường quay.

Nhân viên công tác vẫn là thanh niên trẻ tuổi kia, nhìn thấy Lâm Oản Oản, gương mặt anh ta đỏ bừng bộ dáng kích động nói: "Cô Lâm, tôi biết chắc là cô nhất định có thể thông qua buổi thử kính mà."



"Cảm ơn anh."

Thanh niên kia ngượng ngùng cười rộ lên.

Địa điểm thử kính cách trường quay cũng không xa, khi Lâm Oản Oản đến, phó đạo diễn đang trong quá trình cho quay, thanh niên kia lấy thẻ công tác ra, nhân viên công tác lập tức cho anh ta vào.

Trong quá trình quay.

Cảnh quay là cảnh đang ở trong tẩm cung, và cảnh quay này chính là cảnh diễn của Lâm Vi.

Thanh niên và Lâm Oản Oản đứng ở xa quan sát, thanh niên nhìn thấy Lâm Vi, liền nhỏ giọng nói với Lâm Oản Oản: "Đó là cô Lâm Vi, nữ 1 của bộ phim, kỹ năng diễn xuất tốt, lớn lên cũng xinh đẹp, mà quan trọng nhất là tính cách cũng đặc biệt tốt, lúc nói chuyện hay là lúc tức giận thì cũng vô cùng ôn nhu. Cô Lâm Vi có tiếng là có tính tình vô cùng tốt, sau này cô với cô ấy có nhiều cảnh đối đầu phải quay chung với nhau, đến lúc đó cô sẽ biết."

Tính cách tốt?

Ôn nhu?

Tính tình cũng tốt?

Lâm Oản Oản cười lạnh!

Qua cửa sổ, ánh mắt cô gắt gao nhìn chằm chằm vào Lâm Vi đang quay phim.

Trên đường đến trường quay, cô đã chuẩn bị tốt việc phải đụng tới Lâm Vi, mặc dù đã chuẩn bị đầy đủ tâm lý, nhưng khi thực sự nhìn thấy cô ta, sự tăm tối và hận thù trong lòng cô vẫn không nhịn được mà tràn ra ngoài.

Tất cả các bi kịch mà cô phải chịu chính là bởi vì người phụ nữ này mà ra!

Hạ thuốc cô!

Cướp bạn trai cô!

Hại chết một đứa con của cô, còn làm hại Duệ Duệ của cô lúc sinh ra phải thập tử nhất sinh, ép cô phải rời khỏi quê hương đến nước ngoài sống 3 năm!

Lâm Oản Oản siết chặt nắm đấm, khóe miệng liên tục cười lạnh.

Lâm Vi!

Không phải là cô ngụy trang rất giỏi hay sao, hãy chờ tôi vạch trần bộ mặt thật của cô đi.

Có lẽ là ánh mắt của Lâm Oản Oản như có thực chất khiến cho người khác không thể bỏ qua, cho nên trong lúc quay chụp Lâm Vi đột nhiên quay đầu nhìn sang.

Bốn mắt nhìn nhau!

Lâm Oản Oản nở một nụ cười tươi với cô ta!

Lâm Vi lại giống như nhìn thấy quỷ, cô ta đột nhiên đứng bật dậy, vô tình làm đổ tách trà trong tay, nước trà nóng bỏng đổ vào mu bàn tay của cô ta, đau đến mức cô ta hít một ngụm khí lạnh.

"Tê!"

Việc quay phim ngay lập tức bị dừng lại!

Hiện trường quay phim lập tức bị loạn thành một đoàn, trợ lý của Lâm Vi vội vàng tìm một túi đá viên lạnh băng giúp cô ta chườm tay: "Chị Vi, chị không sao chứ?"

Lâm Vi khiếp sợ!

Lại nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, nơi đó đã không còn một bóng người.

Lâm Oản Oản!

Cô ta không có nhìn lầm, vừa rồi người kia.. Nhất định là Lâm Oản Oản!