Ông Chồng Tổng Tài Không Dễ Chọc

Chương 29




Lâm Oản Oản chậm chạp không ký hợp đồng.

"Cô Lâm còn có vấn đề gì nữa sao?"

Đôi mày thanh tú của bí thư Triệu nhăn lại, trong lòng có chút khẩn trương.

Giám đốc đã dặn dò cô từ trước, mặc kệ là dùng bất kể giá nào, cũng phải ký hợp đồng với Lâm Oản Oản, tuy rằng không biết lý do là gì, nhưng cô ta nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ.

"Cô Lâm, có chỗ nào khiến cô không hài lòng sao?" Bí thư Triệu ôn nhu nói: "Cô Lâm, nói thật ra thì, từ trước đến giờ bản hợp đồng này là bản hợp đồng dễ dãi nhất ở công ty chúng tôi, bất kể cô có đi tới đâu, chỉ sợ cũng sẽ không có được đãi ngộ nào hậu đãi như vậy.."

Cô đương nhiên là biết!

Nhưng cũng bởi vì đại ngộ này quá tốt, cho nên mới khiến cô do dự.

Cô chưa bao giờ tin loại chuyện tốt như bầu trời rớt bánh có nhân cả.

Nghĩ một lúc, cô hỏi bí thư Triệu: "Bí thư Triệu, tôi có thể hỏi cô chút được không, vì sao công ty ký hợp đồng với tôi lại cho đãi ngộ tốt như vậy không?"

Bí thư Triệu thở ra một hơi, hóa ra là lo lắng cái này.

Cô ta không khỏi coi trọng liếc mắt nhìn Lâm Oản Oản một cái, đổi thành một người khác, nếu có được đãi ngộ tốt như vậy khẳng định sẽ không chút do dự mà ký tên của mình lên ngay, cô Lâm này đối mặt với cám dỗ to lớn như vậy thế mà vẫn còn giữ lý trí xem xét.

Bí thư Triệu: "Giám đốc của chúng tôi đã đích thân đến xem buổi thử kính của cô Lâm, lúc đó giám đốc cảm thấy cô Lâm có tiềm năng rất lớn, sau đó liền bảo chúng tôi chuẩn bị hợp đồng."

Là như thế sao?

Cảm thấy cô có tiềm năng, cho nên mới đưa ra đãi ngộ tốt như vậy.

Nhưng sao cô lại có loại cảm giác không yên thế này?

Cô xoa xoa cây bút trong tay: "Tiền vi phạm hợp đồng.. thật cao.."

Là vô cùng cao!

Bí thư Triệu đã chuẩn bị lý do thoái thác từ trước: "Cô Lâm sẽ vi phạm hợp đồng sao?"

Đương nhiên là không!

Hợp đồng có đãi ngộ cao như vậy, năm năm hay mười năm đối với cô mà nói cũng không có gì khác nhau.

Về chuyện yêu đương, liền càng không có khả năng.

Trải qua chuyện Tiêu Dục phản bội như vậy, cô đã sớm không còn ảo tưởng gì về tình yêu, huống chi bây giờ cô cũng đã có Duệ Duệ, tâm nguyện lớn nhất đời này của cô chính là nhìn thấy cậu bình an khỏe mạnh trưởng thành.

Duy chỉ có một chuyện: "Bí thư Triệu, bản hợp đồng này đúng là vô cùng mê người, thật không dám dấu diếm gì, tôi vô cùng động tâm! Nhưng mà, tôi còn có một yêu cầu."

Bí thư Triệu nhíu mày: "Cô nói đi."

"Tôi có một người đại diện, anh ấy ở thời điểm tôi khó khăn nhất vẫn luôn là người giúp đỡ cho tôi, anh ấy cũng rất có năng lực, bộ phim là bộ diễn đầu tiên sau khi tôi về nước, cơ hội thử kính vai Thần phi này chính là do người đại diện của tôi giúp tôi bắt được, tôi hy vọng người đại diện của tôi có thể cùng vào Hoa Hạ với tôi, tiếp tục làm người đại diện!"

Mày của bí thư Triệu càng nhăn lại chặt hơn.

"Tôi biết yêu cầu này của tôi có thể có chút vô lý, tôi nguyện ý chia lại phần trăm lợi nhuận, hy vọng quý công ty có thể cân nhắc một chút."

Hứa Dịch là bạn bè của cô, cũng là quý nhân của cô.



Bây giờ, cô có cơ hội tiến vào Hoa Hạ, dù sao cũng không thể chính mình vào không, bỏ lại Hứa Dịch ở bên ngoài, nếu là như vậy, cô thà rằng không ký công ty giải trí nào hết.

"Cô Lâm xin chờ một chút, chuyện này tôi không thể quyết định được, còn phải đi hỏi giám đốc một chút."

"Được."

* * *

Văn phòng tổng giám đốc.

Lãnh Quân Lâm nghe những lời nói của bí thư Triệu xong, tay gắt gao nắm chặt lại.

"Cô ấy thật sự nói như vậy?"

"Vâng."

Sắc mặt Lãnh Quân Lâm vô cùng phức tạp, một lúc lâu sau cũng không có mở miệng.

"Chậc chậc, tiểu Oản Oản thật là vô cùng thâm tình với Hứa Dịch nha!"

Trên sô pha trong văn phòng, Tiêu Diễn run chân, cười hắc hắc.

Vừa dứt lời, hai đôi mắt lạnh lùng thẳng tắp nhìn chằm chằm vào anh ta, hai đôi mắt. Một đôi là từ Lãnh Quân Lâm, còn một đôi là của anh trai anh ta.

"Nhìn cái gì, em cũng không có nói sai."

"Câm miệng."

Tiêu Diễn giả bộ thở dài: "Haiz! Đầu năm nay có quá ít người có đủ can đảm để nói ra sự thật mà."

Hai người bọn họ đến Hoa Hạ sau khi đoàn làm phim kết thúc công việc, để chờ Lâm Oản Oản hoàn tất hợp đồng, lúc này, Tiêu Lăng Dạ ngồi ở trên sô pha, sắc mặt của anh có chút tái nhợt, đôi mắt đầy tơ máu không thể che đi được.

"Anh, hay là anh nghỉ ngơi một lát đi?"

"Không cần." Tiêu Lăng Dạ trực tiếp nói với bí thư Triệu: "Đáp ứng cô ấy!"

"Vâng, đại tổng tài."

Bí thư Triệu rời khỏi văn phòng.

Không khí trong văn phòng có chút ngưng trệ, đặc biệt là Lãnh Quân Lâm, anh ta nhìn Tiêu Lăng Dạ một hồi lâu: "Lão đại.. Anh chịu nhiều khổ tâm chỉ để ký hợp đồng với Lâm Oản Oản như vậy, là thật sự xem trọng cô ấy sao?"

Tiêu Lăng Dạ không nói gì.

"Lãnh Quân Lâm, cậu không cảm thấy mình nói nhảm hay sao, cậu có bao giờ thấy anh trai tôi hao tâm tổn trí như vậy vì một người phụ nữ nào chưa."

Sắc mặt Lãnh Quân Lâm càng khó coi, anh ta nói ra một tràng dài nhất từ trước đến giờ: "Lão đại! Hứa Dịch là anh em tốt của chúng ta, chúng ta lớn lên với nhau từ nhỏ, anh có khi nào thấy cậu ấy để bụng một người phụ nào như vậy chưa? Vì Lâm Oản Oản, cậu ấy cố ý đi tìm anh để xin một danh ngạch thử kính, lại còn sắp xếp cho cô ấy một chỗ ở tốt, cẩn thận lại chu đáo mua cho cô ấy tất cả những vật dùng cần thiết hằng ngày.. Mấy năm nay một mình cậu ấy ở nước ngoài, hiện tại thật vất vả mới quay trở về, lão đại.. anh thật sự muốn đoạt người phụ nữ với cậu ấy sao."

Tiêu Lăng Dạ rốt cuộc cũng ngước mắt lên, ánh mắt anh sắc bén nhìn Lãnh Quân Lâm chằm chằm.

"Lão đại.."

"Bọn họ chỉ là bạn bè tốt."

"Không phải! Chính miệng cậu ấy thừa nhận với tôi là cậu ấy thích Lâm Oản Oản."

Ánh mắt Tiêu Lăng Dạ thẳng tắp nhìn chằm chằm vào Lãnh Quân Lâm, Lãnh Quân Lâm ở dưới mí mắt anh quả thật là không có chỗ nào để che giấu.



Sau một lúc lâu, Tiêu Lăng Dạ mới tựa người vào sô pha, thản nhiên nói: "Người Hứa Dịch thích là ai, trong lòng chúng ta đều hiểu rõ."

Sắc mặt Lãnh Quân Lâm nháy mắt vô cùng chật vật.

* * *. Xin ủng hộ chúng ????ôi ????ại || ????????????m????????uy ện.VN ||

Lâm Oản Oản nhìn bản hợp đồng thở dài.

Đừng nói đến công ty khác nhìn xem, ngay cả cô đều cảm thấy yêu cầu của chính mình rất vô lý, công ty vô cùng có thành ý, đưa cho cô đãi ngộ tốt như vậy, cô lại còn đi theo người ta cò kè mặc cả.

Haiz!

Nếu cô mà là giám đốc, cô khẳng định sẽ cảm thấy người này thật không biết tốt xấu.

Mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng Lâm Oản Oản không hối hận.

Trong lúc thất thần, bí thư Triệu đã đẩy cửa đi vào.

"Cô Lâm.."

Lâm Oản Oản đã cầm sẵn túi, sẵn sàng rời đi bất cứ lúc nào.

"Ông chủ của chúng tôi đã đồng ý yêu cầu của cô."

Cái gì?

Đồng ý!

Lâm Oản Oản đột nhiên ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy bí thư Triệu cười cười nói: "Ông chủ của chúng tôi cảm thấy cô Lâm là người trọng tình trọng nghĩa, nên vô cùng thưởng thức, vì vậy gật đầu chấp nhận yêu cầu của cô, đồng thời, cũng quyết định giữ nguyên phần trăm lợi nhuận ban đầu."

Lâm Oản Oản vừa mừng vừa sợ.

Chẳng lẽ Lãnh Quân Lâm thật sự là nể mặt chị họ nên mở cửa sau cho cô sao?

Nhưng cô không có chú ý tới, bí thư Triệu luôn miệng nói là "ông chủ" chứ không phải "giám đốc."

"Cô Lâm, có thể ký luôn ngay bây giờ sao?"

"Có thể, có thể!'

Lâm Oản Oản không chút do dự 'xoát xoát xoát' ký tên của cô lên bản hợp đồng.

Trong lòng bí thư Triệu ngay lập tức thở phào một hơi.

Hô!

Cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ.

Bí thư Triệu mang con dấu đến, rồi đóng dấu ngay tại chỗ, giờ khắc này, bản hợp đồng chính thức có hiệu lực.

Hợp đồng được phân thành hai phần.

Bí thư Triệu cẩn thận bỏ một phần hợp đồng vào túi văn kiện, một phần khác thì đưa cho Lâm Oản Oản.

" Cô Lâm, ông chủ của chúng tôi vô cùng xem trọng cô, mọi chuyện không thể trực tiếp giải thích trước mặt cô được, nếu bây giờ cô không có việc gì, thì đi văn phòng của giám đốc nhìn một chút đi."