One Piece: Ta là Yaki

Chương 174: 174: Kenshiki





Nữa ngày sau, trong lúc nhóm Luffy đang bàn tán về tiền thưởng lần truy nã này thì Franky từ bên ngoài đẩy cửa đi vào cùng hai cô gái hay đi theo hắn.

Vừa đến hắn liền nói…
-Mọi người ‘Con thuyền mơ ước’ đã hoàn thành.
Franky hớn hở, mừng rỡ còn hơn trúng số nói với cả băng Mũ Rơm.

Sau bốn ngày, dưới sự giúp đỡ của ông Iceberg cùng các thợ đóng thuyền tài ba trên hòn đảo này.

Con thuyền mơ ước của hắn cũng đã được hoàn thành trong một thời gian ngắn.
-Thật sao? Vậy thì tốt quá! Chúng ta có thuyền rồi!!
Luffy nghe thế thì hớn hở nói.

Sau đó, quay sang cười tươi nhìn mọi người nói tiếp.
-Thuyền đã có…Chúng ta đi đón Usopp rồi chuẩn bị ra biển thôi..!!!
-Thật sao? Hay quá rồi!! Đi đón anh Usopp thôi!!
Chopper nghe thế thì hai mắt tỏa sáng.

Nói đến thì Chopper khá thân với Usopp.

Một tên nổ và một kẻ dễ tin người thường thì rất dễ làm bạn của nhau.
-Ừ, lúc nãy tớ cũng thấy cậu ấy ở bờ biển phía sau.

Đang tập dợt gì đó..Chắc cũng muốn trở về..!!
Nami cũng cười nói.

Sau đó mang lên hành lý, muốn theo Luffy và Chopper đi đón Usopp.

Nàng, Zoro và Usopp là thuyền viên sớm nhất của Luffy.

Tình cảm bọn họ làm sao kém được..

-Ê… Mấy cậu đứng lại đó…!!!
Zoro đang chăm sóc thanh kiếm của mình nghe thế thì đứng lên, gọi lại nhóm Luffy với giọng lạnh lùng.

Thấy nhóm Luffy dừng lại thì Zoro nói tiếp.
-Tôi không cho phép bất cứ ai đi đón cậu ta…Luffy, dù cậu có làm sai thì cũng không thể đi đón cậu ta.

Chỉ khi nào Usopp nhận lỗi còn không thù tôi sẽ không chấp nhận việc này!
Zoro lạnh lùng nói.

Ánh mắt hắn sắc bén như kiếm nhìn chằm chằm nhóm Luffy.
-ZORO..Sao cậu có thể nói vậy được hả?
Chỉ là Nami và Chopper không nhận rõ Zoro đang nghiêm túc, tưởng là mọi chuyện chỉ giống như thường ngày gây gỗ thì tỏ ra giận dữ nói.

Đáp lại bọn hắn lại là tiếng quát của Zoro…
-ỒN ÀO QUÁ ĐI…Yên lặng nghe tớ nói hết đã.

Dù Luffy và Usopp lúc đầu cãi nhau vì lý do gì đi nữa.

Mặc kệ ai đúng ai sau…Cậu ta đã hạ quyết tâm, ‘Quyết Đấu’ cùng Luffy.

Cậu ta đã thua và tự động rời bỏ nhóm.
Zoro lạnh lùng đi đến bên cạnh Luffy, dùng thanh kiếm của mình gõ vào mặt Luffy nói tiếp.
-Hãy nhớ rằng, cho dù Luffy có ngốc thật nhưng cậu ta vẫn là thuyền trưởng của chúng ta.

Cậu ta là thuyền trưởng, không thể mất đi sự uy nghiêm của mình.

Một tên thuyền trưởng mất đi uy nghiêm…hậu quả các cậu cũng biết rồi đấy…Cái băng đó cũng không cần tồn tại nữa…Và người tiếp theo rời khỏi băng chính là tớ.
-Không… Nhưng…
Nami nghe thế thì bối rối…không biết đáp lời Zoro thế nào.
-Tiểu thư Nami, rất tiếc lần này cậu ta nói đúng đó.
Sanji hít một hơi thuốc rồi nói.

-Chỉ là…
Nami vẫn không nghe hiểu…Nàng lo lắng mọi người sẽ bỏ lại Usopp…
-Nami, Zoro nói đúng đó…Usopp muốn trở lại…Được thôi…Cậu ấy phải xin lỗi trước.

Đối với người như cậu ta, trong lúc cả băng đang gặp khó khăn.

Robin biến mất, thuyền Going Merry lại không thể sửa được.

Chỉ vì tức giận mà làm chuyện nông nổi…từ này…làm sao để người khác tin tưởng cậu ta được.
Yaki lạnh nhạt nói.

Hắn nhấp một ngụm trà, sau đó hắn ngẩng đầu, tâm mặt hiện ra chút đỏ, lạnh lùng nói.
-Chúng ta không phải đang chơi trò chơi Hải Tặc.

Luffy suýt chết hai lần…Robin đang bị cả thế giới nhìn chằm chằm vào…Có một người không phân biệt phải trái trên thuyền, chỉ vì tức giận mà làm ra việc quyết chiến với thuyền trưởng của mình…Ai sẽ chấp nhận được điều đó chứ?
Yaki liếc nhìn mọi người rồi với nửa ánh mắt nói tiếp.
-Xin lỗi nếu các chấp nhận được điều đó nhưng tớ thì không? Một hôm nào đó, chỉ vì tức giận lại bán đứng đồng đội của mình…Tớ sẽ không ngại giết kẻ đó.

Thay vì tránh việc đó xảy ra…Để lại cậu ấy trên đảo là tốt nhất.
Lời của Yaki rất ác liệt nhưng lại không thể phản đối.

Đến lúc này Nami và Chopper cũng toát mồ hôi rồi.

Chỉ cần nghĩ đến việc bị phản bội, việc phải chứng kiếng đồng đội bị chết bởi tay chính đồng đội mình…Điều đó…thay vì thế thì đúng là nên để lại cậu ấy ở đây.
-Két..Xin lỗi…!!!
Trong lúc mọi người trầm mặc, bỗng nhiên cánh cửa chính bên cạnh Franky lại được mở ra một lần nữa.

Một lão già khá nhỏ con đang cầm một cái bọc dài đi vào mở cửa nói.
-Đến rồi sao? Bên này…!!

Yaki thấy lão già này đến thì sắc mặt thay đổi 180 độ.

Lúc nãy còn đang lạnh lùng tràn ngập ác cảm giở đã tươi sáng cười nói.
-Cậu đây rồi…Việc cậu nhờ tôi đã hoàn thành…Dưới sự trợ giúp của các thợ rèn giỏi nhất trên đảo.

Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ…
Lão nhân thấy Yaki cũng vui vẻ đi đến nói.

Sau đó đặc cái bọc dài trên tay xuống trước bàn của Yaki.

Vừa đặt xuống, lão liền quay người rời đi…Nhưng lại bị Yaki nhanh tay kéo lại, sau đó hắn từ bên cạnh lấy ra một khối vàng cực lớn.

Nó lớn và dài như một cánh tay người lớn nén cho lão giả làm thù lao.

Lão già thấy thế thì vội từ chối nhưng dưới sự bắt ép của Yaki, lão đành nhận lấy khối vàng này.
Có điều vì ôm khối vàng này mà chỉ đi được mấy bước thì chân tay lão run lên như sắp ngã.

Thế là hai cô nàng bên cạnh Franky đến giúp mang khối vàng này trở lại chỗ của lão.
-Zoro…Nhận lấy..!!
Sau khi thấy hai cô gái và lão già rời đi, Yaki nắm lấy cái bọc trên bàn ném về phía Zoro.
Zoro kinh ngạc đón lấy, chỉ là vừa đón lấy cái bọc, hắn giật mình vì sức nặng của nó.

Hơn thế nữa, hắn cảm nhận một loại loại hơi thở tà ác truyền ra từ trong cái bọc này.

Cảm giác bên trong đang nhốt một con quái thú khát máu đang chờ được thả ra.
-Đây là…!!
Zoro kinh ngạc nói..
-Mở ra đi…món quà của tớ đấy.
Yaki cười nói.

Mọi người bên cạnh cũng kinh ngạc tập trung đến xem, trong đó có cả Franky.
Vừa mở bọc…Zoro liền kinh ngạc đến há hốc mồm.

Trước mắt hắn là một thanh kiếm, vẻ bên ngoài được làm từ loại thép thượng đẳng, có màu đen tuyền, bên trên võ kiếm khắc một con rồng màu đen cực kỳ giữ tợn, miệng rồng há lớn, cũng là nơi cán kiếm.

Thiết kế giống như là cây kiếm đang ở trong miệng một con rồng...

-Keng!
Zoro đứng lên rút ra thanh kiếm, một đường sáng đen leo lên trên không rồi biến mất.

Trước mắt mọi người là một thanh kiếm sắc bén màu đen, lưỡi hay sống kiếm đều có màu đen.

Thậm chí ánh sáng trong căn phòng cũng vô pháp có thể chiếu đến thanh kiếm này.
-Cậu..!! Vũ khí của cậu..!!!
Zoro vừa nhìn thì nhận ra thanh kiếm này màu sắc khá giống với vũ khí của Yaki.

Lúc này, hắn mới nhận ra, thanh Yanki đao mà Yaki hay mang theo đã biến mất từ lúc nào không hay biết..
-Ừ…!!! Thanh đao của tớ đã bị hủy trong trận chiến với Aokiji.

Dưới áp lực của năng lực mới của tớ, nó đã bị luyện hóa quá độ.

Sau đó, tớ quyết định luyện nó thành một thanh kiếm.

Dưới sự giúp đỡ của người trên đảo.

Tớ đã mất hai ngày tạo ra thanh kiếm này…Nó là tinh túy của thanh Yanki đao của tớ…Hy vọng cậu sẽ thích nó.
Sau trận chiến kia, đúng là dưới áp lực cực lớn của hai loại năng lượng.

Yanki đao của hắn đã không chịu nổi mà bị luyện hóa đến khó tin.

Đến khi kết thúc, lúc Yaki tìm lại đao của mình thì nó đã chỉ còn dài như một thanh kiếm bình thường.

Cùng lúc đó, hắn phát hiện một thanh kiếm của Zoro bị hủy, thế là thanh kiếm này ra đời.
-Cám ơn!!
Zoro nhìn chằm chằm thanh kiếm mới nói.

Là đồng đội sinh tử, chỉ như vậy đã thể hiện rõ cảm kích của Zoro.
-Cậu lấy tên cho nó đi.
Yaki gật đầu cười nói.
-Gọi nó là Kenshiki đi.
Zoro vung thanh kiếm đem thành một hình bán nguyệt, mũi kiếm hướng thẳng về phía trước nghiêm túc nói.