Tôi đã từng trải qua những năm tháng trung học với những gì tôi cảm thấy là vui vẻ nhất. Hidaka Mai, cô bạn gái yêu dấu mà tôi bắt đầu hẹn hò từ năm nhất. Miyake Natsuki, thằng bạn thân nhất của tôi, dù rằng đôi khi nó hơi đểu cáng. Fukuhara Karen, đàn em duy nhất của Câu lạc bộ Văn học mà tôi đang tham gia. Tôi thực sự rất vui khi được dành thời gian ở bên họ, và đáng lẽ ra những năm tháng trung học sẽ là ký ức đẹp nhất đời tôi. Cho đến khi tôi nhìn thấy Mai và Natsuki đang làm tình với nhau. Khi ấy, mọi thứ dường như đã sụp đổ. Ngay lập tức, Karen đã đến an ủi tôi không được bật khóc khi chứng kiến cảnh tượng ấy… Và ngay đêm đó, không rõ vì sao mà em ấy đã quay trở lại với cơ thể dính đầy máu. Ngày hôm sau, tôi được biết được rằng cả hai người họ đều bị thương nặng. “Họ đã làm Senpai của em phải khóc. Họ xứng đáng bị như thế, đúng không?” “Mọi thứ đều là vì Senpai. Họ sẽ phải trả giá cho điều này.” “Em đã chờ đợi thời khắc này lâu lắm rồi.” Đây là một câu chuyện tình cảm, mà có lẽ với nhiều người là một thứ tình cảm méo mó, khó mà chấp nhận được ở thời đại này.