Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ôn Nhu Ái Nhân

Chương 61




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mọi người bắt đầu đào bới từng chút, làm dấy lên những cuộc thảo luận kịch liệt——

"Mẹ nó? Đại tiểu thư còn cần phải làm việc sao? Đại tiểu thư chỉ cần chịu trách nhiệm thừa kế tài sản không phải được rồi sao?"

"Chưa từng nghĩ đến đại tiểu thư còn phải làm việc..."

"Trong nhà nhiều thế hệ làm nghề y, chẳng lẽ đại tiểu thư cũng là bác sĩ sao?"

"Có bác sĩ nào của bệnh viện tư nhân có thể cho tiết lộ gì đó được không?"

"Nếu như đại tiểu thư là bác sĩ, mẹ nó, vậy thì có chút ý vị sâu xa! Chẳng lẽ trước kia Tang Tang tỏ tình với đại tiểu thư sao? Bị thuyết phục rồi."

"Giả sử bác sĩ là đại tiểu thư, vậy lúc trước Tang Tang làm rất nhiều chuyện trên Weibo thì có thể giải thích rồi giải thích phải không?"

"Ai còn nhớ Sư Minh Yên không? Lúc trước Sư Minh Yên mới tham gia i18, Tang Tang cũng vừa mới xuất viện, sau đó đêm đó có người đánh Sư Minh Yên, Sư Minh Yên còn ở trên Weibo cố tình bán thảm, cọ xát độ nóng của Tang Tang, kết quả bị đánh vào mặt, còn có ai nhớ không? Nếu như đại tiểu thư là bác sĩ, tôi cả gan phỏng đoán, đại tiểu thư cùng Tang Tang chính là quen biết khi đó. Đại tiểu thư đi đến i18 tìm Tang Tang, kết quả gặp phải Sư Minh Yên, mẹ nó, tất cả đều có thể giải thích được! Tôi thật đúng là thiên tài!"

"Sự việc càng ngày càng rối rắm, Nguyên Phương, ngươi thấy thế nào*!"

*(Là một câu được lưu truyền rộng rãi trong phim truyền hình "Thám tử Địch Nhân Kiệt", người ta gắn vào cuối câu hoặc đoạn văn để bày tỏ sự nghi ngờ, chế nhạo hoặc công khai lấy ý kiến.)

...

Fan trên weibo đối với thảo luận này cũng không có hạ nhiệt một chút nào, ngược lại là bởi vì xuất hiện càng nhiều điểm đáng ngờ, bới ra càng nhiều chứng cớ, mà càng ngày càng náo nhiệt.

Về phần thực tập sinh hiện tại đã nằm ở trong chăn, nhìn vô số câu trả lời xuất hiện dưới bài bình luận trước đó của mình "Không ai nghĩ tới nghề nghiệp của đại tiểu thư là gì sao?", không khỏi cười ra tiếng!

Phải bám chắc! Cái này!

Không ai có thể phá CP của cậu được!

Tất cả CP tà giáo đều phải chết hết!

Phải bóp ch ết từ trong nôi!

Lão sư của cậu nhất định phải khóa kỹ nữ thần của cậu!

Tang Thúc và Sư Giá hiện tại hoàn toàn không biết chuyện đang xảy ra trên Weibo, sau khi tiến hành trao đổi toàn diện về thể xác và tinh thần, Sư Giá mệt đến mức ôm eo Tang Thúc mà ngủ thiếp đi.

Nhưng Ngụy Thẩm An lại không được nghỉ ngơi.

Ngụy Thẩm An vừa về tới khách sạn liền phát hiện scandal giữa mình và Sư Giá, thật ra khi bị chụp được ở cửa bệnh viện, cô ấy đã có dự cảm.

Tin nhắn trên điện thoại di động vẫn không ngừng đến, là người quản lý đang hỏi cô ấy rốt cuộc phải xử lý như thế nào.

Một nghệ sĩ đang lên như cô ấy, vào thời điểm này không thể tiết lộ mối quan hệ vào thời điểm này. Nhân viên công tác cũng không rõ ràng lắm đây rốt cuộc có phải là thật hay không, nhưng nếu là mối quan hệ với Sư Giá, công ty có thể vẫn xem xét một chút.

Yêu đương với người cùng nghề hoặc người bình thường đương nhiên là không được phép, ít nhất không thể công khai. Nhưng nếu là một nhân vật nổi bật trong xã hội thì vẫn còn đường thương lượng.

Dù sao cũng là thế giới tư bản.

Ngụy Thẩm An cũng là buổi tối mới biết được thân phận của Sư Giá, Phương Điềm người vẫn luôn muốn diễn chung với mình lại về sớm, không theo kịp tiến độ. Trong lòng mọi người đều hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng vì người đứng sau lưng Phương Điềm nên không ai muốn trở mặt với cô ta.

Phương Điềm về sớm, rất nhiều người trong đoàn làm phim đều không hài lòng, sắc mặt mọi người khó coi, bầu không khí cũng không được tốt.

"Cái dì đó thật xấu xa, hẳn là chị gái nhỏ nên tới đây! Chị gái nhỏ còn đẹp hơn dì ta!"

Chính vào lúc này, cô gái nhỏ Quý Cửu Cửu ngồi ở trong lòng Quý đạo diễn đã thô lỗ xé bỏ sự giả nhân giả nghĩa bất đắc dĩ của người lớn, mở miệng nói.

Một cô bé không hiểu gì nói ra lời này, nhưng lại nói ra tiếng lòng của mọi người, đương nhiên trừ Quý đạo diễn ra, cũng không ai trách cứ cô bé, dù sao đều là lời nói thật.

Nhưng—

"Chị gái nhỏ của Cửu Cửu là ai vậy?" Có nhân viên công tác cười hỏi.

"Đó là một chị gái, chị gái xinh đẹp cho tiểu Cửu Cửu ăn dâu tây!" Cô bé còn chưa quên Sư Giá, cho dù bây giờ Sư Giá không ở trước mặt mình, cũng tận hết sức lực thổi cái rắm cầu vồng, bộ dáng kia giống như là muốn đem chị gái xinh đẹp của mình an ủi những người khác, "Bệnh viện này đều là của chị ấy, chị ấy rất lợi hại!"

Mọi người: "???"


Lúc Phương Điềm nói chuyện với Sư Giá, xung quanh không có ai, tất nhiên cũng chỉ có một số người có mặt biết chuyện này. Mà trước mắt, tin tức lớn này lại đột nhiên bị một cô bé không hiểu gì ném ra, trong phút chốc khiến mọi người dậy sóng, sắc mặt Ngụy Thẩm An lúc ấy cũng thay đổi, cô ấy thật đúng là không biết.

Nhưng mà càng như vậy, cô ấy càng có hảo cảm với Sư Giá.

Ngụy Thẩm An biết chuyện scandal với Sư Giá sớm muộn gì cũng sẽ được làm sáng tỏ phủ nhận, cho dù không phải cô ấy đích thân đứng ra nói rõ, Tang Thúc cũng sẽ không thể ngồi yên không để ý đến.

Nhìn tên Sư Giá xuất hiện cùng với tên mình trong đề tài hiện tại, đến bây giờ trở nên gắt gao dựa vào tên của Tang Thúc, ánh mắt Ngụy Thẩm An có chút ảm đạm.

Cô ấy nhớ lại hai người mình nhìn thấy ở trường quay hôm nay, Tang Thúc ngồi bên cạnh Sư Giá, đưa tay kéo ngón tay đối phương, Sư Thúc giống như còn giãy dụa né tránh, nhưng trên mặt lại mang theo ý cười. Một màn kia thoạt nhìn không tính là cảnh tượng đặc biệt gì, nhưng ngay tại trong lòng cô ấy xua đi không được. Dường như đây là một thế giới chỉ có hai người mới có thể bước vào, cô ấy thậm chí còn không thể chạm vào tay vào.

Ngụy Thẩm An cuối cùng cũng cầm điện thoại trả lời nhóm chat, nếu không biết bạn gái của Sư Giá là ai, có thể cô ấy còn ôm lòng tin rất lớn với mình trong khoảng thời gian này sẽ công phá được Sư Giá, nhưng bây giờ...

Sau khi thương lượng với đội ngũ xong, Ngụy Thẩm An đăng nhập Weibo.

[Ngụy Thẩm An V: Giả dối hư ảo, lý trí ăn dưa.]

Ngụy Thẩm An đăng Weibo này xong liền để điện thoại di động xuống, cô ấy nằm trên giường, nhắm mắt lại, trong đầu có chút hỗn độn, nhưng khuôn mặt của Sư Giá lại rất rõ ràng.

Xoay người lại, Ngụy Thẩm An xoa xoa lông mày. Không phải bởi vì quá thích mà ấn tượng sâu sắc, mà có lẽ chỉ là vì không đạt được điều mình muốn mới canh cánh trong lòng. Ném hình bóng đối phường ra khỏi đầu, Ngụy Thẩm An thở dài một hơi.

Cô ấy không nhìn vào điện thoại, tất nhiên không biết đã có bao nhiêu người rơi vào tình trạng "bối rối" chỉ vì câu nói làm sáng tỏ này của cô ấy——

"A? Tình huống gì đây? Không phải đối tượng? Không có tình yêu mới?"

"Nếu như đây là sự thật, chỉ có thể nói Ngụy Thẩm An quá không có trách nhiệm đi? Nếu như không phải sự thật, chúng ta đây liền giải tán đi."

"Cho nên??? Điều hiện tại chúng ta có thể xác nhận là người đi cùng An An chính là đại tiểu thư sao? Chẳng lẽ là tình cờ gặp nhau? Vậy ôm đại tiểu thư là chuyện béo bở như thế nào!"

"Lầu trên mắt cậu bị mù à? Con mắt nào của cậu nhìn thấy Ngụy Thẩm An ôm đại tiểu thư? Ngụy Thẩm An chỉ đội mũ cho đại tiểu thư, OK?"

"Tôi không theo dõi Ngụy Thẩm An, nhưng tôi rất tò mò trước đó có người đoán đại tiểu thư là bạn gái của Tang Tang! Cái này tôi cảm thấy rất hứng thú! Có thiên tài nào bình luận gì nữa không?"

...

Một đêm trôi qua, những hot search đầu tiên đã buộc Sư Giá và Ngụy Thẩm An lại với nhau, đến nửa đêm, tên của Tang Thúc lại một lần nữa xuất hiện trong hot search.

Lại nói tiếp đây là nguyện vọng của đương sự, chỉ là hiện tại đương sự đang ôm Sư Giá trong tay ngủ với vẻ mặt thỏa mãn, hoàn toàn không hề hay biết.

Ngày hôm sau khi Sư Giá tỉnh lại, Tang Thúc đã làm xong bữa sáng.

Tang Thúc nhìn thấy nàng từ phòng ngủ đi ra, đi tới cúi đầu hôn lên khóe môi nàng, "Chào buổi sáng."

Sư Giá bị cô hôn nhiều đến mức trong mắt hiện lên sương mù, đẩy người đang hôn sâu trước mặt mình ra, "Ừ, chào buổi sáng, chị nhẹ nhàng một chút không được sao?"

Sư Giá che môi cô lại, phòng ngừa cô lại đánh lén một lần nữa.

Tang Thúc cười nhạt, lông mày đôi mắt đều tràn ngập sắc xuân: "Cắn có đau không?"

Sư Giá không nói gì.

"Cho em cắn lại?" Tang Thúc giống như là rất nghiêm túc mở miệng nói, âm thanh kia là từ trong lòng bàn tay của Sư Giá truyền tới, không che dấu được sự vui sướng của người nói.

Sư Giá còn chưa kịp rụt tay về, liền cảm giác được lòng bàn tay của mình bị Tang Thúc hôn một cái.

Cảm giác giống như một chiếc lông vũ vuốt v e điểm nhạy cảm nhất, lập tức khiến toàn thân run lên.

Một loại k1ch thích hưng phấn bí ẩn.

Nhưng cũng may lý trí của Sư Giá vẫn còn, nếu đổi lại là người khác, có khả năng lúc này đã sớm bị Tang Thúc mê hoặc đến thất điên bát đảo.

Nàng bình tĩnh lại, giả bộ như không có chuyện gì xảy ra thu cái tay kia của mình, chỉ là gò má ửng đỏ khiến nàng bị lộ rõ: "Chị không thể đứng đắn một chút à?" Sư Giá bất đắc dĩ nói.

Tang Thúc ôm eo nàng đi đến bàn ăn, vén một lọn tóc ra sau tai nàng, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua vành tai nàng, "Như thế nào mới là đứng đắn?" Trong mắt Tang Thúc nghi hoặc: "Có qua có lại chẳng lẽ không phải đứng đắn sao?"

Sư Giá: "..."

Nàng thật sự rất muốn nói với Tang Thúc không nên dùng thành ngữ một cách tùy tiện!


"Có chuyện gì làm chị vui à?" Sư Giá ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn người bên cạnh hỏi. Bộ dáng Tang Thúc bây giờ thoạt nhìn hưng phấn như vậy, nàng làm sao không nhìn ra giờ phút này tâm tình cô đang vô cùng tốt.

Tang Thúc cười nhẹ: "Có một chút."

Sáng nay khi cô tỉnh dậy, cô thấy tên của Ngụy Thẩm An, người đêm qua còn bị đồn hẹn hò với bạn gái mình, cuối cùng đã đổi thành tên của cô, cái này còn không thể khiến cô vui vẻ sao?

Sư Giá nhìn cô, chờ cô nói câu tiếp theo.

Tang Thúc: "Thành công đánh đuổi kẻ thù bên ngoài." Lúc nói lời này, Tang Thúc tao nhã múc một muỗng hạt chia, thậm chí ăn một bữa sáng bình thường cũng giống như một bữa tiệc ăn mừng sau khi chiến thắng trở về.

Sư Giá: "..."

Khi tới bệnh viện, Sư Giá mới hiểu được câu nói "đánh đuổi kẻ thù" của Tang Thúc là có ý gì.

Trương Du đã sớm ở trong phòng làm việc chờ Sư Giá, bộ dáng kia thoạt nhìn thật sự như là một học sinh giỏi hiếm có trong năm. Khi nhìn thấy Sư Giá đi vào, Trương Du đã hưng phấn xông lên trước, ríu ra ríu rít như một con chim sẻ: "Lão sư! Cô có thấy bàn tay thần thánh mà em dùng để lập lại trật tự trong hỗn loạn không!"

Bộ dạng này, bộ dáng tranh công quả thực quá mức rõ ràng.

Sư Giá: "..."

Bàn tay thần thánh?

Sư Giá suy nghĩ một chút, nàng nhìn chằm chằm khuôn mặt hưng phấn của cậu thực tập sinh kia, chỉ có thể đoán được một loại kết quả: "Rất có lòng tin đối với báo cáo giải phẫu ngày hôm qua? Đều đã gửi vào hòm thư của tôi rồi sao? Để tôi xem xem..."

Nói xong, Sư Giá muốn đi mở máy tính xem email.

Trương Du vội vàng bước tới chắn trước mặt nàng, điên cuồng lắc đầu: "Không phải cái này! Báo cáo phẫu thuật đâu có quan trọng bằng tình yêu tuyệt mỹ của cô và nữ thần!"

Cậu quả thực chính là vì CP nhà mình mà ra sức!

Trương Du vừa nói xong lời này, cậu đột nhiên cảm giác được ánh mắt Sư Giá thay đổi.

Trương Du chỉ cho là Sư Giá đã hiểu, cậu nhắm mắt lại, cậu đã sẵn sàng nhận lễ rửa tội trong ánh mắt biết ơn của Sư Giá, ai biết được, thật lâu không thể cảm nhận được lễ rửa tội của mặt trời chiếu sáng lên cơ thể và tâm trí cậu, ngược lại là một loại phức tạp bao vây chính mình.

Vừa mở mắt ra, Trương Du đã nhìn vào đôi mắt của Sư Giá, nàng đang nhìn cậu giống như đang nhìn người thiểu năng trí tuệ.

Trương Dư: "!!!"

Không, không, không nên như vậy!

Cậu thực tập sinh hét lên trong lòng.

Sư Giá thực sự không biết Trương Du đang nói về điều gì, nàng cảm thấy bối rối khi nghe những gì Trương Du nói vừa rồi.

"Lão sư, cô không nhìn thấy gì sao?" Trương Du trong lòng bỗng nhiên có dự cảm không tốt, thăm dò hỏi.

"Nhìn thấy cái gì? Cậu vì thức đêm mà nổi hai cái mụn?" Sư Giá cười hỏi.

Thực tập sinh: "..."

Ngực đau quá!

Cậu nổi mụn là vì ai chứ?!

Đó còn không phải là vì CP của mình sao!

"Lão sư!" Trương Du buồn bã nói, vừa mới chuẩn bị đem "công tích vĩ đại" tối hôm qua mình làm ra nói ra, cậu không muốn "che giấu công tích và danh tiếng của mình", nhưng ngoài cửa bỗng nhiên có y tá chạy tới gọi Sư Giá—

"Bác sĩ Sư, bệnh nhân ở giường 28, phòng 609 nói mình bị đau bụng, cô nhanh chóng đến đó đi."

Nụ cười dịu dàng trên mặt Sư Giá đột nhiên biến mất, chuyển sang nghiêm túc: "Được, tôi đi ngay." Nói xong, Sư Giá thay quần áo, vỗ vai Trương Du: "Đi theo tôi."

Học trò nhỏ cho dù muốn nói gì, nhưng bệnh nhân vẫn quan trọng hơn đúng không? Sư Giá rất nhanh dẫn đầu đi ra khỏi phòng làm việc.


Trương Du đứng im tại chỗ: "..."

Không, đây không phải là sự thật!

Cậu cảm thấy mình hiện tại chính là con chuột chũi đứng ở đỉnh núi trong truyền thuyết kia, không muốn hét lên, chỉ muốn nhảy xuống vực!

Sự thật làm cho cậu trở thành một gã Lôi Phong không muốn người khác biết...

Vào buổi trưa, Sư Giá đang ăn cơm với Trương Du trong nhà ăn bệnh viện thì điện thoại di động của nàng vang lên hai tiếng.

Là Tiền Diêu.

Đoán chừng lúc này đối phương mới tỉnh lại, tin nhắn là một tấm ảnh chụp màn hình.

Tiền Diêu: [Này, đây là muốn công khai sao?]

Ảnh chụp màn hình rõ ràng là bình luận của fan bên dưới Weibo của Tang Thúc.

Từ tối hôm qua sau khi Ngụy Thẩm An làm sáng tỏ, người hâm mộ rối rít tràn tới Weibo của Tang Thúc, hỏi xem những bài đăng trên Weibo thể hiện tình yêu của cô có phải là đối với đại tiểu thư hay không.

Tiền Diêu: [Đúng là cư dân mạng cái gì cũng biết!]

Cùng với những lời này, Tiền Diêu còn gửi tới một bình luận trên Weibo của "người tiên phong", người đã dẫn dắt vô số suy nghĩ của cư dân mạng tối hôm qua.

[Du Du cắn tang thi nhất định phải cho tôi ngọt: Bà nội nó, chẳng lẽ các người không nghĩ tới nghề nghiệp của đại tiểu thư là gì sao? Cô ấy không phải là bác sĩ sao?]

Sư Giá phóng to hình ảnh, nhìn là áo blouse, cái tên vô địch rõ ràng này, nhìn chằm chằm vào cái tên thật sự là khó nghe, rơi vào trầm mặc.

Chẳng trách sáng nay cậu học trò nhỏ của nàng lúc đi làm lại phấn khởi như được tiêm máu gà.

Khi động tác ăn cơm của Sư Giá dừng lại, Trương Du còn không chú ý tới, thẳng đến khi di động của Sư Giá chắn ngang trước mặt cậu.

"Nói chuyện?" Sư Giá nhướng mày.

Trương Du vừa nhìn thấy tên quen thuộc như vậy, còn có câu bình luận mà mình xem ra chính là lấy sức một mình xoay chuyển tình thế, "A!"

Trương Du trực tiếp kêu lên: "Lão sư! Cuối cùng cô cũng nhìn thấy!"

Sư Giá: "..."

Nàng lúc này thật muốn nghiến răng nghiến lợi: "Cậu không giải thích một chút sao?"

"Cái này!" Cậu thực tập sinh nhỏ kích động hoàn toàn không nhận ra tia lạnh lùng trong mắt Sư Giá muốn chia cậu làm đôi, tự mình hưng phấn nói: "Ngày hôm qua fan của Ngụy Thẩm An không phải cứng rắn muốn ghép hai người thành một đôi sao? Điều này sao có thể! Lão sư và nữ thần Tang Tang mới là một đôi! Nhất định phải khóa chết một chỗ! Loại CP hỗn loạn này em kiên quyết phải ngăn lại..."

Fan CP số một miệng lưỡi lưu loát biểu đạt lập trường kiên định của mình, xuất ra phong phạm vốn có của người đứng đầu!

Nhưng—

"Không phải cái này." Trương Du còn chưa đem tình cảm kích động trong lồ ng ngực tận tình biểu đạt ra, bên tai đã truyền đến thanh âm của Sư Giá, không chút lưu tình cắt đứt buổi diễn thuyết phấn khích của cậu.

"A?" Trương Dư dừng lại, trong mắt cảm xúc mãnh liệt vẫn còn đó, "Sao vậy? Lão sư?"

Không thể kìm lòng được, hương vị đặc trưng của vùng Đông Bắc lại xuất hiện.

Ngón tay của Sư Giá trên màn hình điện thoại phát ra âm thanh "cốc cốc", đầu ngón tay chỉ thẳng vào cái tên mà fan CP trước mắt đặt cho mình và Tang Thúc, "Tang thi?"

Sư Giá cảm giác mình nhìn thấy cái tên này một cái, đều nhanh muốn vỡ ra.

Đây là cái tên khó nghe gì vậy!

Quả thực vượt ra khỏi phạm vi tiếp nhận của nàng.

Trương Dư: "Cái này..."

Cậu lén lấy tên CP bị đương sự phát hiện còn bị đương sự ghét bỏ, cậu bỗng nhiên cảm thấy có chút khẩn trương còn có chút... chột dạ.

"Kia... Đây không phải là đồng âm sao? Kỳ thật nghe nhiều một chút, cũng rất hay?"

Sư Giá: "..."

Đồng âm cái quỷ gì!

"Không bằng đổi cái khác?" Thấy sắc mặt Sư Giá cũng không bởi vì lời giải thích của mình mà có chuyển biến tốt đẹp, khát vọng sống sót mãnh liệt của Trương Du khiến cậu vội vàng nói: "CP gia tốc?"

Sư Giá: "... Câm miệng."

Sư Giá cất điện thoại di động, bưng khay thức ăn đứng lên, từ trên cao nhìn xuống vẻ mặt luống cuống của cậu thực tập sinh, "Báo cáo phẫu thuật tuần này gửi tới hòm thư của tôi trước tối nay."


Một cái tên khó nghe như vậy, nàng không tin mình không trị được "fan CP giả" này?

Thu bài tập trước hai ngày, nước mắt của học trò nhỏ chảy xuống Thái Bình Dương!

Nói xong lời này, mặc kệ thực tập sinh đang vươn tay khàn cả giọng kêu r3n như thế nào, đã biến mất ở cửa nhà ăn.

Trương Dư: "..."

Lòng dạ thật ác độc! Đây rõ ràng là muốn bóc lột thời gian bát quái của cậu!

Mãnh nam cường tráng lại rơi nước mắt kim cương đầy màu sắc.

Sư Giá một mình trở lại phòng làm việc, gặp một số đồng nghiệp trên đường đi.

"Bác sĩ Sư, đợi một chút!" Đồng nghiệp đuổi theo, mỉm cười nhìn nàng, sau đó thần thần bí bí thấp giọng hỏi: "Cô thật sự đang yêu đương với Tang Thư sao? Tôi đã nhìn thấy hot search ngày hôm qua! Tấm lưng kia chính là bác sĩ Sư đúng không? Lén nói một câu, tôi cảm thấy Tang Thúc đẹp hơn Ngụy Thẩm An!"

Sư Giá: "..."

Đây không phải là trường hợp đặc biệt, lúc đi ngang qua trạm y tá, cô y tá nhỏ trước đây cùng nàng phát cuồng vì Tang Thúc đã nhìn nàng với ánh mắt oán giận, "Bác sĩ không phúc hậu..."

Cô y tá nhỏ yếu ớt mở miệng: "Trước đây khi tôi nói chuyện với bác sĩ về Tang Thúc, chắc hẳn trong lòng cô đang cười nhạo tôi... Hai người chúng tôi đang yêu đương, chúng tôi không phải bạn bè..."

Sư Giá: "..."

Thật vất vả đuổi được đồng nghiệp của mình đi, xoa dịu cô y tá có trái tim thủy tinh, Sư Giá cảm thấy đoạn đường này của mình quả thực có thể so với vượt qua bài kiểm tra danh ngạch. Trở lại phòng làm việc, Sư Giá cũng không có nghỉ trưa như thường ngày, tất cả những chuyện vừa xảy ra nàng sao còn có thể lừa mình dối người nữa? Sau khi nàng trả lời câu hỏi của Tiền Diêu, liền lên Weibo.

Giống như bức ảnh chụp màn hình mà Tiền Diêu gửi cho nàng, hiện tại Tang Thúc quả thật đã nhận được rất nhiều tin nhắn. Mà buổi sáng Tang Thúc còn rất hưởng ứng người hâm mộ, đăng một bức ảnh mà Sư Giá chưa từng thấy trước đây.

Bức tranh này không giống với bức tranh sơn dầu trước kia, đây là nhân vật hoạt hình phiên bản Q được vẽ bằng màu nước.

Bức tranh chỉ là vẽ một bóng lưng, nàng mặc kimono nền đỏ hoa mai trắng ngồi bên cửa sổ nhà nghỉ, hình ảnh nàng thưởng thức tách trà.

Tang Thúc V: [Là đại tiểu thư của tôi.]

Bài đăng này mơ hồ đến mức khơi dậy lòng tham trong lòng người hâm mộ.

"Nếu là phụ nữ thì nói cho cả thế giới biết, vợ cô rốt cuộc là ai!"

"Cô gái, tôi bị...bạn gái của cô thu hút rồi! Giao ảnh ra đây!"

"Tôi biết Thúc Thúc nhất định sẽ đăng Weibo, làm ơn cho thêm chủ ngữ!"

"Có thể vui lòng mang theo đại tiểu thư đi tuyên bố chính thức được không? Xin lỗi Tang Tang, tôi trèo tường đây, bây giờ tôi đã đi theo đại tiểu thư!"

"Tôi cũng yêu đại tiểu thư! Cầu Weibo của đại tiểu thư!"

"Hà Miêu Gia mà Tang Tang từng có quan hệ trước đây có phải là đại tiểu thư không? Tôi rất tò mò, cầu giải thích..."

...

Khi Sư Giá xem những bình luận này, tải lại trang, lại thấy câu trả lời của Tang Thúc dành cho người hâm mộ đột nhiên xuất hiện trước mắt nàng—

[Tang Thúc V trả lời @một tên người dùng ngẫu nhiên: Mang theo cô ấy cùng nhau tuyên bố chính thức sao? Cái này phải xin ý kiến của bác sĩ một chút, chúng tôi đều phải nghe cô ấy. "Hèn mọn.jpg"]

Lôi kéo Sư Giá không lộ mặt tuyên bố là chuyện trước kia, vốn Tang Thúc nghĩ như vậy là đủ rồi. Nhưng lần này trải qua chuyện của Ngụy Thẩm An, cô cảm thấy như vậy còn chưa đủ!

Ngay khi Sư Giá thấy câu trả lời này, nhịn không được giật giật khóe miệng.

Chuyện lớn nhỏ trong nhà đều nghe theo nàng? Trả lời như vậy, chẳng lẽ nàng thật sự có thể nói không?

Nghe có vẻ kiêu căng làm sao!

Từ ngày hôm qua đến giờ, nàng luôn nghĩ đến những chuyện xảy ra khiến mình trở tay không kịp. Tuy nguyên nhân câu chuyện là do đám chó săn chụp ảnh, nhưng hiện giờ trong mắt công chúng, nàng đang ở trên tàu cướp biển của Tang Thúc!

Tin nhắn của Tang Thúc nhanh chóng gửi đến.

Tang Thúc: [Bác sĩ Sư, em có muốn cùng tham gia chương trình thực tế này không?]

Phía sau là một chương trình giải trí thực tế sinh tồn dã ngoại do Tang Thúc gửi đến.

Những toan tính trong lòng Tang Thúc đang nổi lên.

Tang Thúc: [Bác sĩ Sư, em xem, lúc trước em nói không muốn công khai chẳng qua là bởi vì không muốn bị người trong bệnh viện biết em là đối tượng của chị, nhưng ngay khi bức ảnh được tung ra ngày hôm qua cùng với trí tưởng tượng của cư dân mạng, người khác đều đã nhận định em là vợ của chị. Thay vì để người trong bệnh viện từng người lại đây hỏi em những quả dưa kia có phải thật hay không, còn không bằng đứng chung một chỗ với chị, một lần giải quyết những thứ phức tạp này, đúng không? PS: Chị thật sự suy nghĩ cho em!!!]

Tất nhiên là phải nắm tay cùng nhau xuất hiện, nhưng nắm tay bình thường làm sao có thể thỏa mãn Tang Thúc?

Cô muốn cho cư dân mạng từ mọi góc độ biết rằng bác sĩ Sư là vợ của cô! Là kiểu vợ có thể yên tâm lớn mật hôn nhẹ trước màn ảnh!