Omega Gả Vào Nhà Giàu

Chương 109




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Mặt Hoắc Văn Chi đầy vẻ chờ khen, ước gì làm cho Kỷ Từ nhìn thấy sức hấp dẫn của hắn, giống như một con công đang xòe đuôi tìm bạn đời.

Không thể không nói cho dù mặc áo sơ mi hồng, Hoắc Văn Chi vẫn đầy thu hút, hormone và pheromone làm cho người ta không nhịn được nhìn thêm mấy lần.

Hôm nay hắn không dùng keo xịt tóc cố định kiểu tóc, tóc lười biếng rũ xuống trên trán giống cả người hắn, trông rất có hơi thở thanh niên, rút ngắn chênh lệch mấy tuổi với Kỷ Từ.

Hoắc Văn Chi thiếu điều cọ chóp mũi Kỷ Từ: "Đẹp không?"

Mặt Kỷ Từ không chút thay đổi: "Một người đàn ông còn để ý xem mình có đẹp không?"

Hoắc Văn Chi bình thản gật đầu: "Để ý."

Kỷ Từ: "..."

Cậu miễn cưỡng gật đầu một cái, lại bị hắn hôn lên khóe miệng.

Cậu đẩy người ra, chưa quen hai người thỉnh thoảng lại dán vào nhau, Hoắc Văn Chi được voi đòi tiên.

"Hôm nay chúng ta hẹn hò đi?"

Kỷ Từ hơi chần chừ, cậu thật sự ru rú ở nhà, có thể nằm trong nhà tuyệt đối không ngồi, bình thường đều chơi game giết thời gian, không nhất thiết là Thần Tích, cậu mua không ít game khác, kho game mới là lựa chọn thông thường của cậu. (Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Hoắc Văn Chi nói lịch trình hẹn hò hôm nay cho Kỷ Từ nghe, lo cậu không quen, giảm địa điểm chỉ còn hai.

Lời từ chối đến bên miệng, thấy ánh mắt mong chờ của Hoắc Văn Chi, Kỷ Từ yên lặng nuốt về bụng, không mặn không nhạt đáp một câu: "Ừm."

Hoắc Văn Chi đi theo sau cậu: "Mặc màu hồng?"

Ánh mắt Kỷ Từ bắn ra mũi tên.

Hoắc Văn Chi sờ mũi: "Em không mặc ra ngoài mua nhiều thế làm gì?"

Kỷ Từ: "Im miệng."

Hoắc Văn Chi buồn cười, mình sến súa, Kỷ Từ ngoài lạnh trong nóng, trời sinh một đôi.

Cuối cùng Kỷ Từ vẫn mặc bộ độ màu hồng, phối với tóc hồng làm màu da càng trắng, khí sắc tốt, thuận tiện trung hoà khí chất quá lạnh của cậu.

Kỷ Từ đút tay vào túi đi ra cửa, lòng Hoắc Văn Chi ngứa ngáy, hắn ôm eo cậu kéo lại trong cửa.

Kỷ Từ: "......"

Hoắc Văn Chi dùng lòng bàn tay xoa eo, đầu cúi thấp cọ gò má của Kỷ Từ: "Sao anh thích em vậy nhỉ."

Lại nói: "Em mặc màu hồng rất đáng yêu."

Kỷ Từ lạnh lùng: "Đừng dùng đáng yêu để miêu tả em."

Hoắc Văn Chi: "Đẹp trai."

Kỷ Từ: "..."

Cậu bị Hoắc Văn Chi đè lên cửa, không làm gì hết, cứ thế kề bên nhau một lát.

Nói Hoắc Văn Chi an phận, hắn lúc nào cũng động tay động chân, nói hắn cợt nhả, hắn biết điểm dừng.

Nhiệt độ cơ thể hắn không thấp, hai người dính nhau như trẻ sinh đôi, không mặc nhiều quần áo nên Kỷ Từ toát mồ hôi.

Con chó ngồi xổm bên cạnh nhìn tư thế kỳ quái của hai người, Kỷ Từ đẩy mặt hắn ra: "Đi thôi."

Hoắc Văn Chi hắng giọng một cái: "Ừ."

Kỷ Từ không hứng thú với phim lắm, cũng không ham ăn, càng không nói đến thích đi khu vui chơi như các thanh niên khác.

Cho nên Hoắc Văn Chi dẫn cậu đến một trang trại ngựa ở vùng ngoại thành, mấy con ngựa mạnh mẽ đang phi nước đại trên đồng cỏ.

Quả nhiên Kỷ Từ có hứng thú, nhìn Hoắc Văn Chi, hắn đọc được ý muốn chinh phục trong mắt cậu.

Hoắc Văn Chi dẫn cậu đi thay quần áo, nói riết đến nghiện: "Đến đây đi, bé yêu của anh."

Kỷ Từ tạm thời nhịn cái miệng buồn nôn của Hoắc Văn Chi vì cưỡi ngựa.

Hoắc Văn Chi vốn muốn tìm cho Kỷ Từ một con ngựa thuần, cậu nhíu mày: "Anh coi thường ai đấy?"

Vì thế hắn đành đổi cho Kỷ Từ một con khác, tự dạy cậu, còn cố ý phô diễn kỹ năng cho cậu xem, muốn đọc được cảm xúc ngưỡng mộ trong mắt cậu.

Kỷ Từ hiếu học, nghe Hoắc Văn Chi dạy học xong lại xem hắn cưỡi một lát, đi đến chỗ con ngựa của mình, nhẹ nhàng vỗ mặt nó.

Hoắc Văn Chi xuống ngựa, đang định đỡ Kỷ Từ lên, lại thấy cậu xoay người nhảy lên, người cao gầy thoải mái nhảy lên lưng ngựa, nhìn hắn từ trên xuống.

Lãnh đạm, nhen nhóm một tia háo hức.

Hoắc Văn Chi bị ánh mắt Kỷ Từ đánh tại chỗ, trái tim đập thình thịch. Hắn thấy Kỷ Từ xoay mặt, dắt cương ngựa, hai chân kẹp bụng ngựa, học điều khiển nó chậm rãi chạy.

Áo gile màu đen khiến eo Kỷ Từ trở nên thon gọn, cậu thẳng vai, siết cương ngựa, quay người nhìn thẳng vào mắt Hoắc Văn Chi, giống như đang nói chỉ có thế thôi.

Kỷ Từ trừ không học hành, học cái gì cũng nhanh, ánh mắt lạnh lùng trở nên sáng bừng rực rỡ vì khát khao chinh phục.

Hoắc Văn Chi cưỡi ngựa của mình tăng tốc đuổi đến cạnh Kỷ Từ, phối hợp đi cùng theo tốc độ của cậu. Cậu đã quen, thỉnh thoảng nhìn hắn khiêu khích làm ngực hắn ngứa ngáy.

Nhóc đầu hồng nhà hắn thật đáng yêu.

Hoắc Văn Chi khẽ cười, quanh trang trại ngựa chỉ có hai người, hắn mở miệng nói: "Anh cũng muốn làm con ngựa này," dừng một chút, "Cho em cưỡi."

Kỷ Từ: "..."

Cậu dùng ánh mắt nhìn đồ điên nhìn Hoắc Văn Chi, hắn đùa càng ngày càng không nghiêm túc, vừa sến vừa nhây, bị cậu lườm cũng vui vẻ.

Nếu mẹ hắn biết hắn trêu Kỷ Từ như vậy, có khi sẽ ném đồ sứ trong nhà vào mặt hắn thay vì mấy cành hoa cũng nên.

Hai người ở trang trại ngựa đến năm giờ chiều, Hoắc Văn Chi đưa Kỷ Từ đến một nhà hàng ăn cơm, sau đó thành thật lái xe đưa cậu đến công ty.

Trợ lý đã chuẩn bị xong thiết bị trong phòng live, thấy Hoắc Văn Chi đi theo Kỷ Từ, mãi cũng không nghẹn ra một chữ.

Kỷ Từ giới thiệu với trợ lý: "Hoắc Văn Chi, bạn trai em."

Đến trai tốt trợ lý cũng không tìm thấy, Kỷ Từ mỗi ngày live mà cụ thể làm quen Hoắc Văn Chi như thế nào, phát triển cảm tình, hẹn hò từ bao giờ, anh không hề hay biết. (Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Lúc trước không hề có chút manh mối nào, hiện tại đã hẹn hò, ngồi tên lửa cũng không nhanh như Kỷ Từ. Thấy Hoắc Văn Chi tuấn tú lịch sự, anh lại cảm khái mắt nhìn của cậu không tệ.

Trợ lý yên lặng ngẫm tên Hoắc Văn Chi, nghĩ tên quen tai ghê, ôm tinh thần nghi ngờ hiếu học lên mạng tra, nhìn thấy tên Hoắc Văn Chi xuất hiện ở danh sách nhà đầu tư Thần Tích, không còn gì để nói.

Nếu fan biết Kẻ điên yêu sếp của Thần Tích, không biết sẽ có trận gió tanh mưa máu gì, nhưng chỉ cần Thần Tích không ngã, độ hot này sẽ không dừng lại.

Kỷ Từ trời sinh phải nổi tiếng!

Trợ lý lại tự like mình một cái vì ôm được túi tiền.

Hoắc Văn Chi chiếm lấy chỗ cạnh Kỷ Từ, cậu ngồi live, thỉnh thoảng nhìn hắn mấy lần.

Trong phòng live không chỉ có một máy, Hoắc Văn Chi đăng nhập nick của hắn, trên trang web là phòng live của Kỷ Từ, nhân lúc cậu bình luận bốc thăm trúng thưởng cũng bình luận, thật là trùng hợp không khéo, lần này lại trúng.

Trợ lý yên lặng lau mồ hôi.

Chơi với bốn người xong, Kỷ Từ chơi với Hoắc Văn Chi cuối cùng.

Hoắc Văn Chi điều khiển loli hồng nhạt nhảy nhót sau Kẻ điên nóng tính. Internet có trí nhớ, có fan phát hiện loli hồng nhạt là "cô vợ giàu có" lúc trước.

"Cô vợ giàu" quét mã nạp tiền trước mặt Kỷ Từ, tặng 66 tên lửa siêu cấp mấy lần.

Tay Kỷ Từ cố ý run lên, ngay trong lúc Hoắc Văn Chi tặng tên lửa siêu cấp, để đối thủ đánh chết loli.

Hoắc Văn Chi quay đầu lại, mắt u ám, Kỷ Từ ngồi xuống cạnh thi thể hắn.

Hoắc Văn Chi: "..."

[ Ha ha ha ha ha ha ha, Kẻ điên cố ý để đối thủ giết ẻm! ]

[ Kẻ điên à, ông tự thu hẹp đường đi của mình!!! ]

[ Nhìn thấy cô vợ giàu không nịnh nọt mà để ẻm chịu chết, Kẻ điên là trai thẳng phản loài người gì thế?! ]

Nho nhã lễ độ: Huhu.

Kỷ Từ không đọc, tiếp tục làm cho Nho nhã lễ độ chịu chết.

Loli hồng nhạt liên tục mấy lần mở màn không lâu đã ngỏm, chết đủ kiểu tư thế. Nằm ngang, nằm thẳng, nằm chết ngang trời, hình ảnh không đành lòng nhìn thẳng.

Hoắc Văn Chi nhíu mày nhìn Kỷ Từ.

Hắn biết Kỷ Từ đang phạt hắn chuyện tặng quà linh tinh, chậc, nhóc đầu hồng còn ghi thù, ghi thù xong là báo thù luôn, không hề chậm trễ.

Hắn đang dùng tiền để bị đánh, Hoắc Văn Chi khẽ cười.

Trợ lý che mắt không dám nhìn, đường đường là sếp tổng mà bị Kẻ điên tra tấn dã man, không lấy lòng được mà bị lấy đầu, cũng chỉ có Kỷ Từ mới làm được chuyện như vậy.

Anh yên lặng rời khỏi phòng live, sợ ngồi tiếp lại thấy hình ảnh gì không nên thấy.

Hai giờ sáng, ngoài tòa nhà đen kịt, Kỷ Từ đóng cửa phòng, xoa cổ cứng ngắc, một đôi tay đặt lên gáy cậu, Hoắc Văn Chi nhỏ giọng nói: "Đừng nhúc nhích, "

Kỷ Từ không nhúc nhích cho Hoắc Văn Chi xoa bóp.

Live liên tục bảy tiếng làm cho cậu hơi mệt mỏi, lúc này Hoắc Văn Chi không đùa cậu, ngồi với cậu một lúc: "Đi thôi, đưa em về."

Hoắc Văn Chi chưa từng tiếp xúc ngành này, lần đầu tiên ngồi cạnh Kỷ Từ xem mới phát hiện làm streamer không hề thoải mái, không có ngày nghỉ cố định, thậm chí ngày nghỉ lễ còn phải live dài, mỗi ngày dành đến nửa ngày giao lưu với người xem, còn mệt hơn ba bốn cuộc họp một ngày của hắn. (Truyện chỉ được đăng tải trên W.a.t.t.p.a.d yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Một người lạnh lùng như Kỷ Từ cần dùng cảm xúc để giao lưu với dân mạng, sau khi tắt live bình thường sẽ không lên tiếng, cũng rất ít khi quan tâm người ta, trợ lý nhìn mãi thành quen, Hoắc Văn Chi biết là cậu mệt.

Gần đây Hoắc Văn Chi mới hiểu Kỷ Từ, cậu chưa học xong đã nghỉ, lúc vừa mới live cũng có khi mỗi ngày live hai mươi tiếng, làm được đến hôm nay vẫn kiên trì phong cách live.

Hoắc Văn Chi lái xe đưa Kỷ Từ quay về khu chung cư, hỏi: "Em có định đi học tiếp không?"

Gia đình của Kỷ Từ không hề kém, để cậu rời nhà mưu sinh bằng nghề live này, có lẽ quan hệ lạnh nhạt hơn hắn nghĩ.

Kỷ Từ nhắm mắt dưỡng thần, nghe xong không trả lời ngay.

Đương nhiên cậu cũng không cho rằng Hoắc Văn Chi có ý kiến gì vì chuyện này, nếu có, vậy thì chia tay.

Kỷ Từ nghĩ như vậy, cảm thấy xem nhẹ, mà nếu quả thực phải chia tay, có lẽ sẽ có chút không nỡ.

Xe đỗ ở dưới khu chung cư, Hoắc Văn Chi nhìn chăm chú Kỷ Từ: "Cần anh ở lại không?"

Kỷ Từ lắc đầu.

Hoắc Văn Chi tiếc nuối: "Được rồi, ngày mai gặp lại."

Kỷ Từ xuống xe đi được một đoạn, thấy xe Hoắc Văn Chi vẫn ở đó, vì thế quay người trở về.

Hoắc Văn Chi nhướng mày, Kỷ Từ cúi đầu, mang theo hơi thở gió đêm hơi lạnh, thò đầu vào xe hôn khóe miệng hắn.

"Đi đường cẩn thận."