Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 926




Chương 926

“Chào.

Cô thì thào cầm lên, nhưng giọng nói trâm ổn của Hoàng Trường Minh ở đăng kia có chút ngưng tụ: “Lại Diệp đã bị bắt rồi!”

“AI” Lam Ngọc Anh sửng sốt, sau đó nhíu mày vội vàng hỏi: “Làm sao bắt được? bà ta trốn ra ruộng rồi sao?

Đã lâu lâm rồi kể từ khi xảy ra vụ bất cóc, cùng ngày đám côn đồ đó bị tóm gọn nhưng Lại Diệp- kẻ đứng sau hậu trường đã bỏ trốn, bà ta biến mất như thể cả thế giới bốc hơi “Không phải, vẫn ở Sài Gòn!” Hoàng Trường Minh vừa nhận được tin tức, liền gọi điện cho cô, anh nhếch mép nói: “Bà ta che giấu rất kỹ nhưng Cục công an đã mở chuyên án từ lâu. Họ đang truy lùng bà ta như một kẻ tình nghĩ. Anh sợ bà ta đã trốn đi nơi khác từ lâu, nhưng vì không thể chịu đựng được nữa nên đã liên lạc với bố em để đòi tiền. Ý anh không phải là chú Lâm mà chính là Lam Khải Dương!

“Khi bà ta liên lạc thì đã bị cảnh sát bắt được rồi. Hôm nay bà ta đến gặp mặt như thỏa thuận thì đã bị cảnh sát phục kích gần nhà họ Lam bắt tại chỗ Lam Ngọc Anh vẻ mặt kinh ngạc: “Hiện tại đã bị bắt đi rồi ư?”

“Chà, bà ta đã thú nhận những gì đã làm. Và chắc chắn bà ta sẽ không thể dung thứ cho sự ngụy biện của mình trước những bãng chứng ki “Lại Diệp có nói tại sao bà ta lại làm như vậy không?

Hoàng Trường Minh đáp: ‘Ân oán cá nhân. Bà ta muốn cầu xin em buông tha cho con gái bà ta là Lam Ngọc Thiên nhưng em đã từ chối, cho nên bà ta muốn báo thù: Nghe vậy Lam Ngọc Anh khóe miệng chậm rãi mím lại nói: “Chẳng lẽ chỉ vì chuyện này sao?”

“Không. Ngọc Anh, em xảy ra chuyện gì vậy?” Hoàng Trường Minh hơi bối rối hỏi cô.

Lam Ngọc Anh lắc đầu, cảnh tượng lướt qua khi cô ở bệnh viện đêm đó, cô cau mày lầm bẩm nói: “Không, có lẽ do em quá nhạy cảm…”

“Ba em đâu, ông ấy có sợ hãi không?” Cô vội vàng hỏi lại.

“Anh nghĩ là có” Hoàng Trường Minh chưa rõ lầm, nhưng có lẽ anh cũng đoán được.

Lam Ngọc Anh chưa bao giờ nói với Lam Khải Dương về việc bắt cóc của Lại Diệp. Theo ước tính, Lại Diệp rất tuyệt vọng và muốn quay lại để xin tiên chồng. Rốt cuộc Lam Khải Dương không thể đồng ý với bà ta, nhưng ông không ngờ vợ mình không chỉ đòi tiền mà còn bị cảnh sát bắt đi, hẳn là có một cú sốc không nhỏ.

Nghĩ đến đây cô lập tức nói: ‘Vậy thì để chú Lý đưa em đến nhà họ Lam nhé?”

“Được tồi” Hoàng Trường Minh trầm giọng nói ở đầu dây bên kia: “Lễ ký kết bên này sẽ bắt đầu ngay lập tức. Ngọc Anh, khi nào kết thúc anh sẽ đón em Lam Ngọc Anh cúp điện thoại và vội vã ra ngoài Khi đến nhà Lam gia thì Lam Khải Dương đã được bảo mẫu đưa lên lầu, ông nằm trên giường với vẻ mặt suy tư.

Nhìn thấy cô vào cửa, Lam Khải Dương cố gắng ngồi dậy nói “Ngọc Anh, con đến rồi!”

“Ba, ba không sao chứ?” Lam Ngọc Anh vội vàng bước tới, đỡ ông dựa vào giường.

Bên cạnh còn có một quầy thuốc truyền dịch, trên đó treo một túi thuốc trong suốt, kim tiêm được gần vào mu bàn tay Lam Khải Dương. Khuôn mặt vốn đã già nua sau bốn năm nay trông phờ phạc hơn, như thể tóc bạc chỉ trong tích tắc trở nên rất nhiều.

Kể từ lần cuối cùng cô đến để tìm ra sự thật, tất cả những thù hận và trách móc mà cô dành cho Lam Khải Dương đã thực sự biến mất, thậm chí cô còn nghĩ rằng ông rất đáng thương Lam Khải Dương cười với cô, lắc đầu nói: “Không sao, chỉ là chuyện cũ Cảm xúc thăng trầm một chút nên huyết áp tăng cao! Ba vừa mời bác sĩ đến khám, không có gì nghiêm trọng, uống một ít thuốc hạ huyết áp rồi nghỉ ngơi là được rồi”

Lam Ngọc Anh gật đầu và đưa cho ông từ phía người giúp việc.

Lam Khải Dương nhấp vài ngụm, biết lý do cô đến, ông cười nhạt hỏi: “Con có biết chuyện Lại Diệp bị bắt không?”

“Ừm.” Lam Ngọc Anh gật đầu.

Những điều tốt đẹp không lan ra ngoài nhưng điều xấu lại lan rộng tới hàng ngàn dặm. Mặc dù cảnh sát đã bất Lại Diệp đi, nhưng khi cô đến nhà họ Lam thì thấy rất nhiều người dân đứng trên lề đường. Những người hàng xóm của cả hai bên tất cả chỉ vào sân, và miệng của họ đang hãng hái thảo luận.

“Thật không ngờ!” Lam Khải Dương hung hăng võ đùi, thậm chí cầm kim tiêm run lên mấy lần: “Ngày hôm kia ba nhận được điện thoại của bà ta nhờ ba đòi một số tiền nhất định thì sẽ ký vào thỏa thuận ly hôn và không bao giờ đến quấy rầy ba nữa. Bà ta sẽ rời Sài Gòn để đến nơi khác sống. Ba đã rất hài lòng và đồng ý! Nhưng không ngờ hôm nay khi bà ta đến lấy tiên, rất nhiều công an bất ngờ xuất hiện và còng tay thẳng tay bà ta lại! Lúc đó ba mới biết bà ta có thể làm chuyện điên cưồng như vậy, chính là việc chỉ đạo xã hội đen bắt cóc con. Và cũng may là con không sao, nếu không cảnh sát gấp trăm lần cũng không bắt được bà ta! “