“Cậu mới chuyển trường đến đây có thể còn chưa rõ, lúc bình chọn hoa khôi trường khoá trước sẽ xét đủ ba tiêu chí, dáng dấp đẹp, nhân phẩm tốt và thành tích học tập cao! Hai cái trước cậu đã có đủ rồi, mọi người đều rất ủng hộ cậu, nói là đến lúc đó sẽ bỏ phiếu cho cậu, bây giờ chỉ còn lại thành tích học tập đứng hạng nhất nữa thôi!”
Còn có loại bình chọn này ư?
Lý Lan Hoa đỡ trán dở khóc dở cười, cũng may cô không có ý định đi tranh vị trí hoa khôi trường học đó.
Sau khi kết quả bài kiểm tra được công bố, đúng như dự đoán, đừng nói ở trong lớp, chính là ở toàn trường điểm thi của Lý Lan Hoa là hạng nhất đếm ngược.
Lúc cô cầm bài thi của mình từ tay chủ nhiệm lớp về cũng cảm giác được ánh mắt của thầy giáo Lý nhìn mình có chút ý vị khác thường, muốn nói lại thôi, có lẽ sợ nói nhiều quá sẽ tổn thương lòng tự ái của cô nên chỉ an ủi nói lân sau cố gắng lên.
Lý Lan Hoa gật đầu, cúi đầu cầm bài thi của mình trở lại chỗ ngồi Sau đó cả lớp ngồi nghe lời giảng bài thí, đảo mắt đã đến thời gian nghỉ trưa Tạ Á Nam ở phía bên phải cô lao đến, mặc dù vừa rồi chủ nhiệm lớp có đọc điểm nhưng cô ấy vẫn chưa từ bỏ ý định tận mắt nhìn một chút Chờ khi nhìn thấy số điểm màu đỏ trên bài thì của Lý Lan Hoa và những câu để trống không làm, cô ấy không khỏi thở dài: “Thảo nào lúc thị xong hỏi cậu, cậu lại không trả lời, hoá ra là thành tích không được tốt cho lầm.”
Sợ cô buồn nên Tạ Á Nam vội vàng an ủi nói: “Chỉ là Lan Hoa cậu.
đừng quá nản chí, cô giáo Lý đã nói rồi, chỉ cần cậu cố gắng lên thì vẫn còn cơ hội!”
“Đúng vậy đúng vậy, thời gian thi vào đại học cũng không còn sớm nữa!” Ngô Tĩnh và Lâm Vũ cùng nói theo.
Trong lớp không còn ai cả, các cô cũng chuẩn bị đi đến phòng ăn.
Lúc này hàng ghế sau bị người đá vào, Thẩm Quân Sơn chĩa đầu tóc vàng óng lên bàn cô, ngay sau đó nhíu mày rồi lên tiếng: “Ôi! Lan Hoa, không nghĩ tới cậu phát huy tốt như thế này nha!”
“Đi ral” Lý Lan Hoa lườm cậu ta.
Thẩm Quân Sơn giơ tay vuốt cảm, vẫn còn khoa trương cảm thán: “Không tệ không tệ, mặt trời mọc phía tây sao, đây là lần đầu tiên tớ thấy cậu thi được thành tích như vậy, quả thật đáng ăn mừng nha!”
Ba người bạn cùng phòng: ”…”
Mọi người trố mắt nhìn nhau.
Thấy Lý Lan Hoa bị Thẩm Quân Sơn lôi ra khỏi phòng học, ba người cũng yên lặng đi theo phía sau, nhỏ giọng nói.
“Thành tích như vậy lại coi như không tệ, vậy trước kia ở trường cũ còn kém như thế nào?”
Ngô Tĩnh không có ý kỳ thị gì, chỉ là cảm thấy thực tế quá rõ ràng, cô không khỏi than thở: ‘Ài, chắc là do trường học cũ dạy không tốt, nếu không học được nửa kỳ cậu ấy cũng không chuyển đến nơi này!”
“Đừng nói nữa!” Tạ Á Nam vội vàng nhắc nhở.
Lâm Vũ cũng nói: ‘Lát nữa chúng ta đừng nói về thành tích nữa, để tránh làm Lan Hoa bưồn! Sau này mỗi ngày chúng ta quay về ký túc xá, mỗi người dành thời gian bổ túc cho Lan Hoa học, cùng nhau giúp đỡ cậu ấy “Được!”
Trong phòng ăn, khắp nơi đều là học sinh Kỷ Ngữ Lam vẫn như cũ hưởng thụ có người chủ động chiếm vị trí và xếp hàng lấy cơm cho mình, theo thói quen vuốt mái tóc dài, khế mỉm cười nói cảm ơn với bạn học nam kia, sau khi đối phương đỏ mặt rời đi thì ung dung ngồi xuống Chu Kỳ Kỳ từ bên ngoài chạy vào, kích động cười như điên: “Ha ha ha, Ngữ Lam, cậu biết tin gì không!”
“Sao vậy?“ Kỷ Ngữ Lam hỏi Chu Kỳ Kỳ ngồi xuống, trên mặt cô ta là niềm vui không che giấu, vội vàng chia sẻ tin tức tốt: “Lý Lan Hoa đó cuộc thi lần này điểm cực kém”!
Hơn nữa không chỉ kém bình thường mà là hạng nhất từ dưới lên cả trường, quá mất mặt rồi! Thật không hiếu sao cô ta có thế chuyển vào trường chúng ta học nữa!”