“Ừ!” Trương Tiểu Du nói: “Tớ đoán chừng chậm nhất ngày mai hoặc ngày mốt cậu ấy sẽ đắc ý chạy tới trước mặt cậu! Trước khi đi, còn uy hiếp tớ không cho tớ bí mật báo với cậu, nói muốn làm cậu giật mình!”
Lý Lan Hoa im lặng nhìn lên trời: ‘Được rồi, cá nhỏ, tớ biết rồi!”
“Lan Hoa, sau khi cậu đi tớ rất cô đơn đấy, đi học cũng không có ai đi theo giúp tớ. Tớ rất nhớ cậu!” Trương Tiểu Du rưng rưng.
“Tớ cũng vậy!” Lý Lan Hoa cũng rất tưởng niệm, trấn an nói: “Nhưng không sao chỉ cần cố gắng qua thêm nửa cái học kỳ, chúng ta cùng nhau thi đậu vào.
trường đại học đã hẹn trước liền có thể gặp nhau rồi!”
Cúp máy xong, cô đang định tiếp tục nán lại bên ngoài thì có tiếng nói chuyện của ai đó trong bếp gần đó, hình như có từ “cậu rể”.
Cậu rể không phải là Trần Văn Sáng sao?
“Chú của chúng ta hăng năm đều ở trong quân đội, nay có thể tới tham gia trường hợp này thật không dễ dàng gì!”
“Cũng không sao cả! Chỉ là như đã nói qua, người chú này quả thật không tê, mặc dù bình thường không cười nói tuỳ tiện, nhưng lại kiên cường chính trực nha, hơn nữa đại tiểu thư đã ra đi được hai năm rồi, vậy mà một chút tin tức trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài của chú ấy cũng không có, khó trách ông cụ cực kỳ coi trọng người con rể này!”
Phòng bếp ở phía tây, một nửa cửa sổ được mở.
Lúc Lý Lan Hoa vừa nghe điện thoại thì vừa vặn dựa vào bên tường nên giọng nói bên trong cũng nghe rất rõ ràng Cô ôm bả vai, hứng thú tiếp tục áp tai nghe qua bức tường.
Lúc này có một người làm bỗng nhiên thấp giọng nói: “Khụ, các cô có nghe nói đến chuyện này chưa?”
“Chuyện gì?” Có người làm khác lập tức dò hỏi.
“Thời điểm năm đó đại tiểu thư kết hôn với người chú đó, sau khi tổ chức xong hôn lễ và mời rượu ở tiệc cưới, chú ấy ngồi máy bay suốt đêm đến nước Mỹ, ngay cả đêm động phòng hoa chúc cũng không có! Sau đó hai vợ chồng vẫn luôn người ở nước ngoài người ở trong nước, từ đầu đến cuối đều chưa từng nằm chung một cái giường, nếu không thì sao ban đầu đại tiểu thư sống chết cũng phải muốn đi thăm người thân ư!”
“Còn có chuyện như vậy sao? Cô dâu mới cưới như hoa như ngọc mà cứ như vậy để lại trong nước, người đàn ông bình thường làm sao có thể làm được như vậy nha?” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Rõ ràng như vậy, các cô nói xem có phải phương diện kia của chú ấy không được bình thường không?”
“Làm sao có thể? Người làm lính bản lĩnh trên phương diện kia cũng rất lợi hại, hơn nữa với vóc người của chú ấy đẹp như vậy, tôi nghĩ nguyên nhân thật sự chắc chắn là..chú ấy không thích phụ nữ, mà thích đàn ông!”
Cái quái gì thết Lý Lan Hoa hoàn toàn không ngờ rằng mình sẽ nghe trộm được tin tức không lường trước được như vậy, biểu tình trên khuôn mặt nhỏ có thể nói vô cùng xuất sắc.
Sợ bị mọi người phát hiện nghe lén nên cô vội vàng chạy trốn khỏi khu vực này.
Dọc đường trở về, Lý Lan Hoa vẫn còn dư âm phán đoán mãnh liệt kia trong đầu, chân sau bước không vững lảo đảo ngã sấp xuống.
Ngay lúc cô chuẩn bị ngã vào bụi cỏ bên cạnh thì một lực tay bỗng nhiên kéo lấy cô.
Người Lý Lan Hoa đang lắc lư thì được lực tay mạnh mẽ kia đỡ đứng vững.
Chóp mũi cô mơ hồ ngửi được mùi vị thuốc lá, cô ngẩng đầu thấy người trước mặt mình là bóng dáng Trần Văn Sáng đang bao phủ trên mặt cô, tròng mắt đen sâu thẳm đang nhìn chằm chằm cô.
Nhớ đến lời mình vừa nghe được, Lý Lan Hoa nuốt niếng bọt “Ừng ực”, ấp úng gọi: “Chú nhỏ..”