Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1355




Lúc ấy, ở trong loại tình cảnh nguy hiểm đó, anh ấy đã thử thăm dò đưa ra đề xuất muốn cô ấy sinh một đứa con. Mặc dù chính cô ấy đã đồng ý r Nhưng đối với chuyện này, trong lòng anh ấy vẫn có chút không tự tin. Lúc này.

nghe cô ấy nói như vậy, trong nháy mắt máu huyết đều sôi lên “Nếu anh không muốn thì thôi vậy” Trương Tiểu Du xấu hổ quay mặt đi.

Anh ấy làm sao có thể không muốn!

“Trần Phong Sinh một tay nâng lấy mặt của cô ấy hôn mạnh lên đó, vừa bá đạo vừa không đứng đân nói: ‘Đêm nay cho dù em có khóc lóc cầu xin anh cũng vô dụng. Không làm ba lần em đừng mơ có thể ngủ!”

Vi trên người cả hai đều có công việc nên mặc dù lưu lại nhưng cũng chỉ ở lại có ba ngày.

Ngày cuối cùng, họ thuê xe đi đến Tu viện Songzanlin. Từ chân núi nhìn lên trông giống như cung điện Potala thu nhỏ, để lên được ngôi đên phía trên, phải đi bộ trên bậc thềm hơn trăm bậc, đối với thể lực mà nói đây là một bài kiểm tra không hề dễ dàng, Trương Tiểu Du đáng thương đêm qua bị anh ấy lăn qua lộn lại, đến sau nửa.

đêm mới miễn cưỡng bỏ qua.

Buổi sáng khi bị kéo ra khỏi giường, cô ấy vẫn còn ngáp ngắn ngáp dài Trương Tiếu Du lau mồ hôi trên trán rồi ngấng đầu nhìn Trần Phong Sinh đã vượt qua cô ấy mấy bậc với vẻ mặt nhẹ nhàng sảng khoái. Cô ấy hạ quyết tâm tối nay có nói gì cũng không nghe theo anh ấy, nếu không được thì thuê một phòng khác!

Tránh xa cầm thú, quý trọng thân thể Mỗi khi Trần Phong Sinh đi được vài bước, liền đút hai tay vào túi quần từ trên cao nhìn xuống đứng đó chờ cô ấy.

Bậc thềm ở đây rất dốc, nếu cống sẽ rất nguy hiểm. Hơn nữa vết thương ở chân trái của anh ấy vừa mới cắt chỉ không đến hai ngày.

Sợ cô ấy quá mệt liền đổi chủ đề hỏi: “Cá vàng nhỏ, em còn muốn đi đâu du lịch nữa không? Trong nước hay nước ngoài đều được!”

“Em còn rất nhiều nơi muốn đi!” Trương Tiểu Du hừ hừ.

“Nói anh nghe xem nào!” Trần Phong Sinh bắt đầu cảm thấy hứng thú.

Trương Tiểu Du chu môi, bắt đầu nghĩ đến từng nơi một: “Vi dụ như ngắm hoàng hôn trên núi tuyết ở Đồng Văn, hái xương rồng ở sa mạc Sahara, chèo thuyền trong rừng nguyên sinh Amazon ngắm cá sấu, đến Eskimo Bắc Cực trượt tuyết.”

“Thật ra đây là ước mơ đi du lịch vòng quanh thế giới của cô ấy khi còn học đại học. Lúc đó cô còn nghĩ rằng sau khi kết hôn có thể cùng Ngô Huỳnh Đông đi, nhưng không ngờ đến toàn bộ đều trở thành bong bóng xà phòng!

Nghe xong, Trần Phong Sinh trầm ngâm nói: “Kiên An và Đồng Văn gân nhau, nhưng vì trận động đất, nhiều con đường vẫn chưa được lưu thông. Hơn nữa lần này thời gian có hạn nên không thể đến Đồng Văn được. Nếu không nơi đầu tiên em nói có thế dễ dàng đi được”

“Em chỉ nói vậy thôi, ở đây cũng rất đẹp!” Trương Tiếu Du nhún vai không hề để ý đến việc này.

‘Trần Phong Sinh không nhanh không chậm nói một câu: ‘Không sao cả, sau này mỗi năm có thời gian anh sẽ đưa em đi”

Mỗi năm, nói cách khác, cuộc hôn nhân của họ sẽ tiếp tục kéo dài năm này.

qua năm khác Trương Tiểu Du nuốt nước bọt, khi cô ấy còn đang thất thần, đã nghe thấy anh ấy lười biếng nói: “Chúng ta tới rồi!”

Đền thờ rất lớn, mỗi điện thờ nếu muốn bái lay cũng phải mất khá nhiều công sức. Hơn nữa ở đây còn có nhiều nét văn hóa Đồng Văn hấp dẫn. Khi mặt trời sắp lặn họ mới men theo bậc thềm rời khỏi đền thờ.

Sau khi xuống đến chân núi, Trương Tiểu Du tò mò nhìn về phía anh ấy: “Cầm thú, anh cầu nguyện gì vậy?”