Cô gái nhỏ ngoan ngoãn lắc đầu, chỉ vào cửa số cách đó không xa ở đăng trước: “Bố cháu đang kia kìa, mẹ cháu thì mới vừa kiểm tra xong, bác sĩ nói mẹ.
mang thai rồi, còn nói thân thể của mẹ không được tốt, cho nên cần phải được.
chú ý đặc biệt chăm sóc, cho nên bố muốn ở lại đó bảo vệ mẹ! Chú ơi, vậy lát nữa chú có thể ôm cháu lên không?”
“Có thết” Trần Phong Sinh mỉm cười.
Cô gái nhỏ nhếch môi cười càng ngọt ngào hơn nữa, còn rất thoải mái vô tư tán gẫu với anh như một bà cụ non: “Chú ơi, buổi sáng hôm nay mẹ đột nhiên ói rất lợi hại, ăn đồ gì cũng không trôi, làm cho cháu và bố lo lảng lầm luôn!
Không ngờ đến khi đưa đến bệnh viện, thì di bác sĩ lại nói là mẹ mang thai rồi, he he, cháu sắp có em trai rồi đấy!”
“Vậy thì chúc mừng cháu nhét’ Trần Phong Sinh cong môi cười Ngay sau đó anh lại đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, yết hầu không khỏi khẽ chuyển động.
“Thật ra thì là một bác sĩ, gần như ý tưởng đầu tiên nảy sinh trong lòng anh chính là nghĩ đến việc cô mang thai. Anh nhớ rõ ràng ngày tháng lần trước bà dì của cô đến thăm, một tháng này đổi với anh mà nói đúng là gian khổ không chịu được, tính ra thì hình như cũng phải một tháng rồi Lần trước khi bất gặp cô uống thuốc tránh thai khẩn cấp, anh đã đen mặt quát cô một trận.
Sau đó nhiều lần anh vẫn làm bộ như quên mất không thực hiện biện pháp an toàn, thấy cô cũng không nói gì. Sau này nữa thì bọn họ gần như không dùng bất cứ biện pháp nào, trong lòng anh có một sự mong đợi mơ hồ, cũng giống như những cặp vợ chồng bình thường vậy, sau khi kết hôn trong sinh hoạt cũng có mong đợi đối với một sinh mạng mới Sẽ có ư?
Trần Phong Sinh cầm hóa đơn thanh toán tiền quay về, trên đường đi anh không nhịn được mà bước chân đi thật mau trên thang cuốn, có vẻ rất gấp gáp đẩy cửa phòng cứu cấp cứu ra, anh cất tiếng hỏi với giọng trầm thấp pha lẫn chứt khẩn trương: “Bác sĩ Triệu, vợ tôi thế nào rồi?”
Trong phòng, Trương Tiểu Du ngồi ở trên giường phòng cấp cứu, mắt cô khẽ rũ xuống, khi thấy anh đẩy cửa đi vào thì lông mi khẽ rung lên hai cái Y tá đã cầm kết quả kiểm tra quay trở lại, và giao cho bác sĩ, yết hầu của Trần Phong Sinh không khỏi khẽ nhúc nhích, không hiếu sao anh lại cảm thấy căng thẳng như thể tâm trạng vào lần đầu tiên đứng bên bàn mổ Nếu như cô thật sự mang thai.
Hai bàn tay của Trần Phong Sinh ở trong túi quần đang siết chặt lại, anh cảm thấy trái tim trong lồng ngực mình đang đập điên loạn.
Bác sĩ Triệu nghe vậy thì ngẩng đầu lên, cười nói: ‘Không có chuyện gì lớn đâu!”
‘Vợ của tôi…” Trân Phong Sinh lại nói.
“Là phản ứng phụ của thuốc thôi!” Bởi vì cũng cùng là bác sĩ, cho nên bác sĩ Triệu trực tiếp đưa luôn tờ kết quả kiểm tra đã được ký tên xác nhận trong tay.
mình cho anh, đồng thời cũng giải thích nói: “Buổi sáng bà Trần uổng một lon cà phê đá, hơn nữa còn là do nguyên nhân bụng rồng, bởi vì bản thân cafein trong cà phê đã là một chất kích thích làm tiết axit trong dạ dày, hơn nữa cafein kết hợp với thuốc tránh thai dài hạn của bà Tân dùng đã làm gây ra phản ứng ngược dẫn đến tình trạng nôn mửa dữ dội!
Ngon tay thon dài của Trần Phong Sinh đột nhiên siết chặt, gân xanh nổi lên: “Thuốc tránh thai dài hạn ư?”
“Trên giấy kết quả kiểm tra đã ghi rõ ràng là trào ngược do phản ứng phụ của thuốc và tác dụng dược lý, anh cảm thấy con ngươi như bị co rút lại, giống như muốn đốt thành hai cái lỗ trên tờ giấy kia.
“Đúng!” Bác sĩ Triệu gật đầu, xoay mặt nhìn về phía Trương Tiểu Du đang ngồi trên giường phòng cấp cứu, dặn dò: “Bà Trần, sau khi trở về nhà khi dùng thuốc tránh thai dài hạn thì căn chú ý hơn một chút, nếu muốn uống cà phê thì cũng phải uống cách thời gian uống thuốc ít nhất là nửa tiếng, nếu không sẽ dẫn tới phản ứng phụ không tốt đâu, trong trường hợp nặng còn có thể gây ra xuất huyết dạ dày, thủng dạ dày đấy! Nhưng mà lần này thì không có việc gì, cô không cần phải sợ hãi, sau này chú ý hơn là được!”
Trương Tiểu Du gật đâu một cái, khóe mắt vẫn không quên nhìn thoáng qua phía Trần Phong Sinh đang đứng sững bên cạnh.