Tông Bách phải mất cả đêm mới có thể chấp nhận sự thật rằng mình đã thích Bạch Phù.
Như kỳ thi vào cấp ba hai năm trước, trong lòng đã có đáp án, nhưng giấy trắng mực đen, cảm giác *trần ai lạc định vẫn là khác nhau.
(*Trần ai lạc định: khi một chuyện đã định thì dù ta có làm gì đi nữa cũng không thể thay đổi kết quả.)
Nhưng chuyện khiến anh rối rắm chính là có phải Bạch Phù thích nữ sinh, thích Tịch Nghi Lăng hay không.
Thời niên thiếu dễ rung động không hỏi nguyên do, không so đo hậu quả, chỉ có một lòng nhiệt huyết đầy xúc động.
Ngày hôm sau, thể dục giữa giờ xong, anh liền hẹn Bạch Phù gặp mặt ở sau sân thể dục.
Lúc Bạch Phù đến, đối diện với đôi mắt như gấu trúc của anh thì hơi ngây người.
Sau một lúc lâu mới nhớ đến chuyện chính, đưa hộp cơm cho anh: “Đúng lúc tôi cũng định mang cơm cho cậu.”
Tông Bách không sốt ruột nhận lấy, mắt anh sáng ngời nhìn Bạch Phù.
Anh cảm thấy thiếu nữ trước mắt đúng là quá xinh đẹp, càng nhìn lại càng yêu.
“Hỏi cậu một câu.”
Bạch Phù rút tay lại, nghi hoặc nhìn anh: “Được.”
“Cậu thích…Tịch Nghi Lăng?” Anh nhìn cô chằm chằm, không muốn bỏ lỡ bất kỳ phản ứng nào của cô.
Bạch Phù sửng sốt, không nghĩ tới mới sáng ra, anh hẹn mình đến đây chỉ để hỏi câu này.
Lúc đó Bạch Phù còn rất hồn nhiên, hiểu biết về tình yêu chỉ dừng lại ở mối quan hệ nam nữ, không biết hoặc không ý thức được giữa những người cùng giới cũng có thể nảy sinh thứ gọi là tình yêu đó.
Đơn thuần nghĩ rằng là thích giữa người nhà hoặc bạn bè với nhau.
Cô khẽ gật đầu: “Em ấy tốt lắm, tôi rất thích.”
Tông Bách – người mới vừa bắt đầu thích một nữ sinh đã bị câu nói này của cô làm cho gục ngã.
Anh ngơ ngác nhìn Bạch Phù đi xa, có chút mờ mịt lại chua xót.
Nếu cô thích nam sinh khác thì anh còn có thể cố gắng theo đuổi, nhưng vấn đề là cô thích nữ sinh, đầu tiên là bị cản trở về giới tính, chẳng lẽ anh còn phải chuyển giới à?
Cho nên tình yêu của anh còn chưa kịp nở hoa đã không bệnh tật mà chết sao?
Tông Bách sống không còn gì luyến tiếc, chán nản nằm cả ngày trên giường, mãi đến khi ánh chiều tà từ cửa sổ chiếu vào, anh mới lấy điện thoại ra rồi tìm kiếm: Nếu người bạn thích là LGBT thì phải làm sao?
Rất nhanh đã có rất nhiều câu trả lời.
[Tôn trọng chúc phúc.]
…Tạm thời anh không làm được.
[Rau trộn.]
…Đáp án quỷ tha ma bắt gì vậy?
[Xu hướng giới tính là một vấn đề phức tạp. Thí nghiệm trường kỳ chứng minh LGBT là không thể thẳng lại được rồi.]
Tâm trạng của Tông Bách tụt dốc không phanh, bực bội muốn tắt điện thoại, đột nhiên lại lướt đến câu trả lời khác.
[Lầu trên nói vậy là không chuẩn rồi, có người cong do trời sinh, cũng có người sau này mới cong, còn có nhiều người là do nhận thức không rõ. Cong trời sinh đúng là không thể thay đổi, nhưng sau này mới cong thì có thể bẻ thẳng lại được. Nếu là nhận thức không rõ thì phải làm người đó nhận rõ bản thân mình thích khác giới hay cùng giới.]
Người này có vẻ đáng tin cậy, tâm trạng Tông Bách cũng đỡ hơn, anh click mở trang cá nhân của người này, phát hiện người này cũng từng trả lời câu hỏi liên quan, vì thế anh ấn vào xem.
[Nếu phát hiện đối phương có khả năng cong thì đừng hoảng hốt, trên đời này còn có một loại gọi là bisexual (người song tính), trước hết phải xác nhận đối phương là đơn tính hay song tính, nếu là song tính thì giữa hai người vẫn còn có cơ hội.]
Song tính? Lại là cái gì đây?
Tông Bách lại nhập vào thanh tìm kiếm.
Ngày hôm nay, đầu óc Tông Bách như được mở ra một thế giới mới.
Chờ đến khi anh tắt hẳn điện thoại, cả người đều choáng váng.
Anh đi vào phòng tắm, mở vòi nước, vốc nước hắt vào mặt để bản thân bình tĩnh một chút.
Sau đó ngẩng đầu, bọt nước ngưng tụ trên mặt rồi rơi xuống từng giọt theo lồng ngực phập phồng.
Hít một hơi thật sâu, trong đầu anh đã nảy ra một suy nghĩ.